Cành chiều vương đợi gió lay
Lá êm êm quyện, người say say chờ
Câu thơ nhắn vội nhắn hờ
Cho thu vàng rụng nhuộm bờ liêu trai
Thả hồn hong vạc nắng gầy
Đong đưa cánh nhạn về bay ngang trời
Ngủ đi! Cho bóng vào đời
Cho con chim mộng hót lời yêu em.
Em xin! Ngủ trọ hồn người
Một mai thức giấc chín mười nhớ nhau
Trăng lên, trăng lặn bên cầu
Năm canh bịn rịn một câu đợi chờ
Em xin! Ở đợ vần thơ
Nụ hôn lăn nhẹ ướt bờ môi anh
Trăm năm mưa nắng song hành
Đất trời trãi nhựa thắm cành mai xuân.
Một vừng trăng đêm lang thang trên biển
Một làng mây trôi đâu là cuối trời
Từng lời em ru tan trong khoảng rộng
Vạn lời yêu anh gởi về đâu đây?
Xin hỏi tại sao?... Thương nhớ người dưng !...
Trói đời ưu phiền, bỏ hồn lưu vong
Sương gió ngoài kia nghe tiếng thở than
Rót lời thơ tình vớ vẩn mê say...
Có một tình yêu ngu trong cơn mộng
Có một người say, yêu người mộng mơ.
Dòng đời hôm qua xây bia dĩ vãng
Dòng người hôm nay đâu là bóng chàng?
Dành lại đôi tay của người du mục
Thả trọn đêm nay những vần thơ ngoan.
Một chiều vàng thu anh đến với tôi
Lạnh lùng nhìn nhau anh nói yêu em
Vừng mây trên cao lơ lửng say mềm
Nghe tiếng lá reo giấc mộng êm ái
Rồi nhiều thu qua hai đứa yêu nhau
Những chiếc hôn đêm theo làn gió mộng
Vầng trăng treo nghiêng dẫn gót phiêu du
Đôi bóng bên nhau đi tìm thu vàng.
Ngây ngất hương đời
Muôn lá reo cười
Nhịp tim lả lơi
Môi mắt say tình
Đông đến giao mùa
Hương vụt bay
Em giật mình.
Chiều nhìn mưa bay anh đã quên thu
Những lá thu xưa không còn mỉm cười
Đường mòn về khuay sương đẫm vai em
Anh đã quên thu giấc mộng lở làng
Từng tàn thu phai mưa dắt đi hoang
Anh hỡi!… anh ơi,… giấc mộng vỡ rồi.
Nhìn lá thu bay nhẹ nhàng trãi bên thềm
Giọt nước thu rơi âm thầm gõi môi mềm
Người đâu lạc bước vào chốn dương trần
Cho em ngẩn ngơ?
Chợt cõi hoang vu trôi vào giới phiêu bồng
Làn gió đưa ngang rung nhẹ áng mây hồng
Về đâu anh hỡi!… tiếng thu ngập ngừng.
Anh có nghe không lời tự tình vẫy gọi?
Anh có nghe chăng bên tiếng lá vàng bay?
Bóng nắng vụt qua, mây nghiêng mình dừng lại
Giọt mưa ngâu đọng tay em ngỏ hẹn hò.
Thành phố đêm nay sao lại vắng bóng người?
Chỉ có đôi ta rung lên những tiếng cười!
Tình mang cho em bao hạnh phúc bên đời
Bao mộng mơ….
Kìa gió reo nhau vang qua từng tiếng lá!
Nhìn dáng thu say trên vai người yêu mới,
Những hồn thu réo mộng vàng
Những lời ca gởi dịu dàng
Những buồn vui, những đợi chờ
Những nụ hôn, những dỗi hờn.
Tình là giọt nắng cho màu hoa nhớ!
Tình là giọt mưa cho cành thu chờ!
Một lần gặph gỡ, đêm về lưu luyến
Chập chờn hình bóng dưới ngàn sao mờ.
Ta lại… thẩn thờ, ngu ngơ, đợi chờ vu vơ!….
Trong hình dáng ấy yêu kiều
Ôi làn da ấy mĩ miều
Cơ mộng vô hình in sâu, thằng khờ như tôi- như tôi….
Lại một lần nữa ta thầm nuối tiếc
Người về đỗ bến, sóng dạo thiên bồng
Tai mình tìm khổ sao mà yêu quá
Thầm thì gọt nên những vần thơ tình.
Thân lại trách lòng, thương ôi!…
Thằng khờ trong tôi, trong tôi!…
Bao giờ em đến ta chờ?…
Bao giờ em đến bất ngờ?…
Bao giờ em đến với thằng khờ?…
Đợi chờ… trong mơ, ôm em, hôn em, trong dại khờ!….
Một hạt bụi trong hoang vu, đi tìm lại mình
Nghe quanh đây tràn sỏi đá gập ghềnh
Ôi không gian quay cuồng trong bảo giông
Hạt bụi reo lên!… Chợt nhìn thấy thân mình.
Ghép vào nhau ta cùng hóa kiếp người!
Yêu thương nhau và lo lắng về nhau
Ghép vào nhau từng khối vỡ linh hồn
Cho em tôi vui trọn bên trẻ thơ
Cho nơi nơi trong lành ngọt hơi thở
Một mảnh đời chắp vá vạn màu da.
Một hạt bụi chạy lon ton reo bên cuộc đời
Khóc thành câu người mẹ đã xa rời
Ôm trong mơ theo làn mây trắng bay
Đêm đông qua ngủ dưới phố không nhà.
Hỡi người ơi!… Dừng chân ngắm một lần
Trong thân em hạt bụi nào của ta?…
Thương em tôi, tóc rối mảnh thân gầy
Xin một lần!… nâng nhẹ hạt bụi mình.
Xin một lần!… ru lại hạt bụi mình.
* Xin các bạn hãy mĩm cười với hạt bụi của mình, dù chỉ là một viên kẹo !….
Mẹ thương con, út trai nghịch ngợm
Mẹ thương con, con gái mẹ ngoan
Nằm bên con, kể bao chuyện đẹp
Để trong mơ thấy con mĩm cười.
Một – hai – ba đếm theo tay mẹ
C- a – ca, con cá nó đang bơi
B với a , là – ba- huyền – bà
Là –la – la- í ba đang về—-
Là – la – la í – ba đã—- về—-
Thương tặng các mẹ cùng các bé, nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11-năm 2011- 2012
Trăng có còn thương, có nhớ đến tôi
Nắng tắt hoàng hôn phủ tận chân đồi
Trăng trên cành gió đẩy ra khơi
Trăng nằm cho áng mây trôi
Sao bảo cùng ta gối mộng đời!
Đau đớn tình duyên giấc cuội vỡ tan
Đêm vắng đìu hiu thu giục lá vàng
Khi trăng tàn về cuối chân mây
Tôi còn đứng ngóng đâu đây
Cứ ngở người xưa ở chốn này.
Ai đã vào đêm giấc ngủ nồng?
Có còn vương vấn đến tôi không?
Có nghe sương rụng hồn hoa vỡ
Lối vắng chim kêu ngọn gió lồng
Mây bay se mộng cùng trăng nước
Bóng đỗ bèo trôi tím mấy bông
Trăng hỡi soi chi cho cảnh bạc
Anh về bên ấy có yên lòng?….
Original poetry and music Copyright © 2010-2017 by Truc Hoang Le. All rights reserved.
Website designed and maintained by New Danang Press.
Webmaster e-mail: Adam@lehoangtruc.com