Archive for the ‘Thơ xuân’ Category

Xuân Nữa Rồi

Thứ Ba, Tháng Một 23rd, 2018

Lặng hồn đếm tháng xa xưa
Chẳng hay trăng xuống sáng vừa mặt hoa
Nửa đêm tiếng cỏ khóc oà
Khiến người tỉnh mộng suýt xoa chuyện đời

Gió lùa nhẹ mảnh lụa rơi
Thêm một xuân nữa đầy vơi vai hồng
Thú vui chưa trắng đường hông
Vỏ buồn đóng vẩy tang bồng tuổi ta

Một mai còn chuyện ngân nga
Còn hương nhuộm gối tình già nữa chăng?
Nguyên sinh nước chảy đá bằng
Thời gian chống gậy đường trần dài khê

  • Sơn khê bỉ mặt sơn khê
    Còn con cá lội ta về tìm nhau.
    Trúc Lê

Em Vẫn Đợi Anh

Chủ Nhật, Tháng Hai 16th, 2014

CIMG0019g

 

Nhớ buổi ấy, anh về từ hư ảo

Một thoáng qua để lại nỗi chờ mong

Mưa rỉ rả, khóm lan buồn rơi lệ

Nhìn khoảng trời, anh đâu đó mênh mông…

 

“Anh có nói

Sẽ qua thăm em sớm…”

“Gần nhau nhiều, anh cũng sợ yêu em

Thương hơn nữa và yêu nhiều hơn nữa

Khi bên em , tim anh lại yếu mềm”

 

Năm đang hết, xuân về hoa lá trổ

Chỉ riêng em không muốn tháng ngày trôi

Sợ sương gió chôn vùi đi tất cả

Lướt thướt đời, anh quên mất em thôi!

 

 

Mơ màng vẽ con thuyền trên cát trắng

Bến bờ không, nhan nhản những rêu rong

Thẩn thờ hỏi?

Duyên mình từ đâu nhỉ?…

Mà hương thơm dào dạt ở tận lòng.

 

…còn mai- mốt, nhớ  ghé thăm em nhé!

NHìn nhau thôi! Như thế, chẳng gì hơn

Anh không đến! em sẽ buồn thêm nữa

Mắt môi xuân tự trút nét dỗi hờn

 

ừ! Quên há!

 con đường đi hôm trước,

Em có cài giữa dốc nửa trăng non

khi qua đấycố theo mùi hương cũ

Tình và em luôn đợi ở cuối đường!!!

 

Xuân Giáp Ngọ 2014/1/29 tết

Xin Lỗi Cha

Thứ Năm, Tháng Một 30th, 2014

IMG_4520.jpgj

Chương trình văn nghệ tết cộng đồng Việt Nam tại Hawaii

Kính gởi cha Lê VĂn Chiêu

Con gái của cha

 

Lặng gió yên trời xuân rất xa

Tịnh hồn ru giấc về bên cha

Trông mai chuyển kiếp từ xuân trước

Khoát áo, đơm hương rực ánh ngà

 

Lác đác Mưa ngày đôi hạt vỡ

Cha ngồi Lẻ bóng góc hiên sau

Tóc đời ngã trắng như tiên lão

Cầm bút gieo thơ tứ tuyệt sầu

 

Gôm mây tạc phụng đẹp sông núi

Ái nữ tựa hoa đứng mĩm cười

Con gái của cha về trước ngõ

Quanh vườn chim hót cảnh xuân tươi

 

Mơ màng cha họa thêm đôi nét

Vóc liễu cười trăng xiêm áo thô

Êm ái dịu dàng nương lối khói

Thì ra bóng mẹ cõi hư vô.

 

Từ khi mẹ vắng, cha buồn lắm

Con lại theo chồng đi rất xa

Lỗi đạo cha già, con bất hiếu

Bao năm mộ mẹ thiếu hoa, trà…

 

 

Cúi đầu tạ tội cùng trời đất

Phận gái yếu mềm duyên nổi trôi

Cầu nguyện mỗi ngày cha được khỏe

Tai ách, ưu phiền trả riêng tôi!

 

Con hứa với cha về xuân trước

Nhưng rồi lưu lạc tiếp xuân này

Tự nhiên với đời, vui cha nhé!

Hẹn ngày tao ngộ… chuyện đào mai!!! 

Xuân giáp ngọ, đêm giao thừa , nơi xứ người,  nhớ cha

Dịch Biến xuân

Thứ Hai, Tháng Một 27th, 2014

Mai nở chào xuân trước  ngõ tây
Hương quê theo gió loáng thoáng đầy
Nghe mùa rạo rực bên thềm vắng
lắng dạ mơ màng kia bóng ai?

Vô tận Không gian , tình vạn ngã
Thiên thu Sông núi  luận thế bày
Tịnh hồn êm ả  chiều đi hết…
Sót lại hiên ngoài một cánh mai.

Xuân giáp ngọ 2014/ 1/27

Giấc Mơ Việt Nam

Thứ Năm, Tháng Một 16th, 2014

Nghe trong gió vạn người cao giọng hát

Việt nam ơi!  Dòng giống máu Lạc Hồng

Mấy ngàn năm hiên ngang thành quách vững

Từng dòng người lũ lượt xiết tay nhau


Những lối mòn hoa nở, hương bay cao

Đôi trai gái tung hô Quyền Dân Chủ

Tự Do Muôn Năm – cười trong giấc ngủ

Tiếng cha già bẽ xích, tháo xiềng gông


Giấc mơ Việt Nam cháy bỏng đêm đông

Hồn đất mẹ trở mình cây rớm mủ

“Các con ta ơi! Hãy về hòa xương máu!

Quê hương mình đã sạch “nhọt tham ô”


Cửa tự do mở rộng …. Sợ chi mô?…

Không ai cướp nhân quyền trên tay bạn

Luật pháp công minh, tình người trang trải

Khúc khích ta cười… Và biết giấc mơ thôi


Giấc mơ Việt Nam cuộn giữa lòng tôi!

Thơ lẫn nhạc cứ nghiêng hồn thả bút

Giai điệu chang hòa, nhịp nhàng… bay vút

Lãng mạn, đa tình luân chuyển nắng mưa


Những thị thành còn đó! Rất quen xưa,

Từng khuông mặt yên bình khi xuống phố

Khúc hát nhân quyền loan tầng kinh phổ

Giấc mơ vàng sẽ đến rất nhanh thôi!!!.

Ngày 15/1/2014 xuân Giáp Ngọ

Thay Lời Cảm Ơn, Hương Lúa Vàng Tập Thơ Mới

Thứ Năm, Tháng Một 2nd, 2014

Tập Thơ Mới

Chúng ta sợ tuổi xuân trôi đi

Nhưng lại luôn chờ mùa xuân đến

Trong mỗi cái xuân;  lại có niềm vui khác nhau, mơ ước khác nhau, sự chờ đợi khác nhau…

Xuân nay điều mà Hoàng Trúc vui nhất  là

được các bạn độc giả trên toàn thế giới không ngừng ủng hộ các tập thơ – bài thơ   mà Hoàng TRúc  đã xuất bản  trong nhiều năm qua cùng với các bạn đọc trên blog hay hội thơ Bốn Phương.

Hoàng Trúc  nghiêng mình xin trân trọng cám ơn và biết ơn.

Để đón xuân Giáp Ngọ, Hoàng Trúc xin được giới thiệu đến các bạn độc giả tập thơ mới – Hương Lúa Vàng – vừa nhận bản quyền và sẽ lưu hành trên mạng vào đầu xuân – tức là đầu tháng hai năm 2014

Gần 200 bài thơ mang đậm nét quê hương, tình yêu, tình non sông, tình người  xa xứ.

Hoàng Trúc xin chúc tất cả độc giả yêu thơ Hoàng Trúc trên toàn thế giới gần xa an lành trong hơi thở xuân ca.

Cung Chúc Mừng Xân Giáp Ngọ 2014

Hương Tóc

Thứ Năm, Tháng Một 2nd, 2014

Ca khúc mới mừng xuân giáp ngọ 2014

Cứ như hạt mưa bay
Rơi trên vùng sỏi đá
chiều  nghe mùa lướt nhẹ

Tưởng người về quanh đây


Cứ như hạt nắng mai
Đậu trên trên tà áo ấy
Ru anhi Ấm hương đời
Dìu ta vào cuộc say


Nhìn hạt nắng, nhìn mưa bay

vòng  tay anh giờ xa quá

Nhìn ngày đến, và đêm lui,

Hồn run run gọi tên người


Cứ!  là anh con trai

ừ !Còn em là con gái

Sợ con trăng  già cội

Mình nép vào đêm nay


Cứ là anh con trai

Còn em là con gái
Mùa dệt thơm gối mộng

TA đợi nhau từng ngày

Mình cột chung giấc thụy

TA nợ nhau một đời

Ngày 20/12/2013
TG : Lê HOÀng TRúc

Vì Đâu

Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 29th, 2013

HAi Vợ Chồng NHẠc sĩ Tô Huyền Văn trong đêm giáng sinh tại nhà HOÀng TRúc

Ồng đã tặng  cho đời một một ca khúc bất hữu luôn đi và lòng người mỗi khi lời ca cất lên

bài hát đã được tác giả viết trong một đêm nhớ quê hương vào năm 1975 ( Quê Hương Bỏ lại )

Thơ lê HOÀng Trúc

Ngàn ánh sao trời chẳng của ai

Thôi thì ta ngắm để ta say

Muôn xưa gió thổi làm sao biết?

Để lại xuân này rời áng mây


Thả chút hương đời lên sỏi đá

Mơ mình chậm lớn tóc thêu hoa

Gót  men cỏ dại đùa ong bướm

Đợi dáng mẹ về trên phố đông.


Trôi dài một giấc  trong rừng cấm

Hơn nửa linh hồn ta đánh rơi

Cố thoát bức tường đen bạo lực

Xơ xác thịt xương đến rã rời.


Giờ đây tóc mượt đời tươi mát

TA ước gia đình được đoàn viên

Khó bắt cầu dài qua biển rộng

Vì đâu thiên hạ nặng ưu phiền???

Xuân Nhớ Nhà

Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 14th, 2013

Gió xuân gõ cửa hồn lo lắng

Ơi hỡi!  thi nhân có nhớ nhà?

Nửa mảnh trăng huyền soi ngỏ vắng

Hương quê men dặm đến từ xa


Con biết từng chiều cha đứng ngóng

Mẹ còng lưng xuống đếm năm trôi

Tiếng em gọi chị từng hồi bổng…

Biết mấy ân tình đợi bóng tôi


Lặng lẽ thân cò chen đất khách

Hương đời cay khó, ló đường khôn

Quên đi giọt lệ rơi từng mạch

Dặn trái tim ta phải sống còn


Vét cả túi đời gôm đếm hết

Tiền đồng không đủ, biết làm sao?

Tết nay lo sợ quê nghèo, lệch

Mức bánh , áo cơm sẽ thế nào?


Bao nhiêu nỗi sợ vây quanh tóc

Bên vách nhà kia vọng tiếng rên

Cô gái ngoan hiền đêm bật khóc

Xuân  nay  Nhớ mẹ,  bỡi khô tiền


Ta cũng như người buông thút thít

Co mình trên gối thở hơi ra

Lắng nghe xuân chảy tràn da thịt

Bỏng cả lòng con nỗi nhớ nhà.

Lời Nội Năm Xưa

Thứ Ba, Tháng Ba 26th, 2013

“Một khắc trôi qua đời tựa ảo

Cây đào trước ngỏ muộn đơm hoa

Bao giờ đúng tiết, còn chưa rõ?.

Chỉ sợ chờ xuân… ta muộn màng”


Năm xưa tém gốc người răn dạy!

“đào trổ khi xuân cảm ở lòng…

Tùy đất sanh đời, sung vạn vật

Thế thời thiếu hụt, chắc hoa chưa!…”


“có tụ, có tan – đừng bịn rịn,

Suôi dòng nước chảy đá thêm trong

Mặt người có tuổi, khôn càng lớn…”

Cháu nhớ lời ông tạc giữ lòng.


Đêm nay chợt thấy hoa đào nở

Trên đỉnh cao vời chỉ một bông

Đỏ thắm lung linh như hồn nội

Sáng xuân pháo nổ tôi theo chồng.

vô định

Thứ Bảy, Tháng Hai 23rd, 2013

ANh của mình tôi

Chạm nhẹ tim vết thương lòng sâu quá

Đôi ba tuần lại bổng nhói  cơn đau

Ta cố quên, nhưng chẳng thể nào…

Cơn ác mộng luôn cồn cào thể xác

Tình của ta, người xem như cỏ rác

Chỉ lót chân khi nệm đã cũ sờn

Vì thế thời ta cúi mặt làm ngơ

Bám định mệnh trôi theo dòng thác đục

Giữa sống chết, giác ngộ bờ chân lý

Thì muộn màng không thể hủy ta đi

Chiều chín vàng nấp dưới bóng tường vi

Hoa rực rỡ hé cười, ta tím ngắt

Ngày trôi qua tìm vùi trong tất bật

Để quên đời… hư vỡ cái ta ôm.

Xuân ý

Chủ Nhật, Tháng Hai 17th, 2013

Sông rộng dòng quê nắng xuống vàng
Thuyền ai lướt sóng nhịp chèo vang
Nghiêng nghiêng nón lá hoa cài áo
Lã lướt lưng  ong dáng dịu dàng


Kìa cô thôn nữ người thôn mới!
Khách bộ du xuân lỡ dọc đàng
Dám hỏi hoa kia đà có chủ?
Vịn chèo thả bóng mộng tình lang.

Bến xuân

Hai mùa xuân trước em mười tám

Tóc lọn- guốc thêu xuống chợ làng

Năm tới cúc vườn … hờn… nở muộn

Hoa đâu kết mũi, chống thuyền sang?


Mỗi xuân một khoảng chờ em lớn
Đếm tháng trăng trôi héo mộng vàng
Đừng hẹn em ơi! thuyền lỡ chuyến
Gối chăn thêu phụng lẻ đôi đàn

—————–

phong xuy

Thứ Hai, Tháng Hai 4th, 2013

Hán Văn

Nguyệt lạc truy phong vũ

Mê lộ hồi cố nhân

Sương giáng hàn liên hạng

Nhất điểu đình thế tân

Tùy xuân đào dị khí

Vô niệm ngã chi tần

Thạch diện thị chi cổ

Nhật xuất bình thanh vân

Bài dịch

————-

Gió thổi


Gió mưa đuổi trăng lặn

Người về lạc đường khuya

Ngỏ quen sương nặng hạt

Chim kêu dưới mái đình

Xuân muộn đào lạnh tiết

Cành cao không nhớ ta

Chân xưa tì mặt đá

Mây trong trời lên cao

Sao anh biết

Chủ Nhật, Tháng Một 20th, 2013

Sao anh biết nỗi lòng em khốn đón?
Cuộc đời này đâu chỉ có yêu thương
Chén cơm ngon, đôi lúc phải xẻ nhường
Con hẻm cụt cúi mình vì chân lý


Ta chia tay chẳng phải tiền – địa vị
Mà biển đời chằng chịt đặt tâm ma
Gió thượng nguồn lùa khóc dưới chân ta
Hồn con trẻ rên la thời tân cách


Thôi anh ơi! Hãy vui vì chức trách …
Là phận con, phận chồng lẫn phận cha
Thời thế cuồng, thân gái dẫm xông pha
Thuyền trong bão biết tìm đâu bến đỗ?


Phận mồ côi chạy trong luồng cám dỗ
Rãnh trắng – đen, đời nhầm lẫn là thường
Em có về lội qua lối tơ vương!
Nghe tim thắt quặn lên từng sớ thịt


Ngàn lời yêu chất chồng hồn câm nín
Có bao giờ anh hiểu thấu em không?
Vì gia đình vì dân tộc ngóng trông
Sâu đôi mắt nỗi đau đời em chịu


Anh hãy nghe tiếng chim chuyền líu ríu!
Giọt lệ còn … Rơi đọng mặn môi xuân.

Con không về xuân nay

Thứ Tư, Tháng Một 9th, 2013

Lê Hoàng TRúc cùng Ba Chiêu tết 2012

Tím chiều mây đỗ hoàng hôn

Bước chân đã mỏi, đời còn lang thang

Gió đông thổi- xuân đại hàn

Quê hương mù mịt, lạnh tràn vai con

Thương cha – tim mệt, trí mòn

Áo cơm… bụi bặm…nặng hồn người đi

Tha phương – trăm khổ thân lì

Máu tim vẫn chảy, sống vì đời nhau…

Lâu rồi! Quên cả trăng sao,

Quên con cá chép, quên rau đắng vườn

Nhìn mai – nụ chớm đeo sương

Hàng thông reo gió, phố phường… của ai?

Dòng người qua, trôi hết ngày…

Mây chìm cuối nẽo, buồn vay đêm cùng

Biết bao người mối sầu chung?

Lạc nơi đất khách mịt mùng bóng quê

Xuân nay con vắng lối về

Cha ơi! Đừng đợi nặng nề giấc tiên.

Đỉnh xuân

Thứ Bảy, Tháng Một 5th, 2013

David le Burgess

Với mẹ hai con là mùa xuân bất tận

Thấm thoát hết năm, tuổi lớn dần

Cành đào trước gió trổ đôi bông

Bâng khuâng thầm hỏi đào bao tuổi?.

Buồn khoảng nắng mưa dệt sắc hồng


Năm nhuần, xuân trễ hơn một tháng

Có lẽ, tôi – đời chậm lớn lên?

Nghe xuân trong gió vi vu thổi

Đẩy phận người theo nỗi gập ghềnh


Đêm nay đốt khói thả lên trời

Mong rằng mây tụ giọt mưa rơi

Tắm da thịt mát, hồn tôi mát…

Vui hết trăm xuân trọn cuộc đời.

Như rằng

Thứ Sáu, Tháng Một 4th, 2013

Như rằng gió của xuân xưa?

Thổi qua đời nhẹ, mai vừa lớn lên

Con tim gõ nhịp bồng bềnh

Có ai không?…

không có – buồn tênh cuối chiều

Trăng non cột đỉnh cô liêu

Thuyền hoa trôi một, ta nhiều mộng mơ

Sóng xô bèo dạt đôi bờ

Tình xô người đến dại khờ vần “y ê u”.

Gió thổi

Thứ Ba, Tháng Một 1st, 2013

HT – 2012 Tại Hongkong

Thơ ai theo gió lên cành?

Nở ra nụ mộng, rơi mành chiêm bao

Mập mờ bóng nguyện cài lao

Áo xiêm trệ ngực, hoa đào vẹn đôi

Xuân về tình gởi xa xôi

Lời thơ thăm hỏi …mừng tôi gặp đời!…

Nâng ly cạn, chén rượu mời

Chúc nhau hai khoảng mây trời bình an

Dẫu rằng hình bóng lang thang

Mắt môi hư ảo – xin mang nợ trần!

Thở ra hơi – cảm thật gần!…

Hình như ngày trước ?…”Bụi”… Một phần quyện nhau.

Tôi – đời, cùng cõi non nao…

Vẫn Còn

Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 30th, 2012

Thức giấc .Bỏ lại ngày hôm qua

Nghe hơi thở từ con tim hối hả

Chạm lòng bàn tay … tê thật sâu… vết thương tình buốt giá

Sợi tóc gày … mệt lã… nhọc nhằn rơi

Trọn cuộc đời ôm nỗi nhớ chơi vơi

Mưa hết. Nắng…

Tiếng yêu hờn… liệm tắt

Còn trong gương khối hình hài rất thật

Nhìn linh hồn im lặng, dẫn máu về tim.

ĐêmGiáng Sinh

Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 30th, 2012

Ta về đón ngọn gió đêm
Mùa như đã hết, lá mềm sương rơi

Trăng non đậu tận ngoài khơi
Câu kinh ai vọng?
Ru đời bình yên
Dòng sông quê vẫn con thuyền
Chở tôi qua hộ! bờ duyên ngày nào?…
Tôi về trong cõi hư hao…

Chiêm bao nửa giấc, lòng non nao buồn.

GởI ĐÀ NẵNG

Thứ Sáu, Tháng Mười Hai 14th, 2012

Vườn chuối  xứ người ,hồn năm xưa

Quê hương tôi thành phố ĐÀ Nẵng

Dòng sông Hàn sóng nước trong xanh

Người dân quê tấm lòng chân thật

Chia hạt gạo mùa đổi tiếng cười vang


Núi Ngũ Hành kiêu sa trước gió

Mưa nắng bốn mùa cá nhảy, cò bay

Cánh diều hôm qua thôi đành bỏ lại

Phiêu lãng cuộc đời theo bóng trăng mây


Đà Nẵng thân yêu nặng tình đất mẹ

Thấm màu da vàng giọt máu cha ông

Bạn bè ngày xưa; đứa còn, đứa mất

Xuân đợi muôn hoa…. Réo rắc nơi lòng


Chiều hôm qua tôi gặp đàn cò trắng!

Chúng lạc bày nên chẳng biết về đâu?

ở ruộng người , hôi râu, con nước lạ…

nhớ mẹ cha, mặt mũi nó u sầu

vì sao thế?

Các con chiên chạy loạn

Hẳn có gì uẩn khúc dưới dòng quê

Lòng xót thương đứng nhìn cùng giọt máu

Loãng vào mưa mù mịt cả lối về


Trong vũ trụ biết bao điều lầm lỗi

Con người nào không vướng một lần sai?

Còn anh em – còn nhà, còn dân tộc…

Đi hết rồi! sông núi bỏ cho ai?


Vẽ lên giấy tôi mơ điều đơn giản!

Một ngôi nhà vạn khuông mặt yêu thương

Nắm tay nhau dòng người về phố rộng

Trời Việt Nam mây trắng trãi bình thường.


Giấc mơ chiều tôi lại gởi vào thơ.

Hương trầm ca

Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 8th, 2012

Họa bài lãng tử ca của Kiều Giang trong VNTQ

Em chẳng biết lòng biển xanh hay thẳm

Dưới chân em linh diệu vẫn gục đầu

Dòng sông quê nước trôi về vô tận

Bến đò chiều lặng sóng vắng thuyền anh!…


Anh có nhốt đi một chàng lãng tử

Thì Trăng  xưa vẫn một rớt trên dòng

Và hoa tím mơ màng cài tóc nhỏ

Bên kia bờ anh có nhớ em không?


Ta lạc nhau bởi nẻo đời cong quẹo

Non Mộng sầu theo gió rụng thành thơ

Lời yêu thương cuộn tròn trong đấy mắt

Làn mi xanh thưa nhạt bởi đợi chờ


Xuân lại về, bến chiều hoàng hôn đỗ

Bãi cô liêu- rất cũ một nàng xuân

Sóng vỗ bờ như tình xa vọng lại?

“Vẫn yêu em”…rồi tan giữa muôn trùng.

Lại một mùa xuân

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 30th, 2012

đẹp nhất  vẫn là màu sắc của tự nhiên tạo ra

Lại qua một năm rồi

Tôi lớn hơn hôm trước

Đào mai cúc đâm chồi

Gió đông về bất chợt


Ngày xưa tôi còn bé

Mong tết. Tết chờ tôi

Ngủ trong vòng tay mẹ

Đâu suy ngẫm xa xôi


Từ khi nào tôi biết?

Tay chạm cánh đào bay

Cũng là khi đời nặng…

Đong đưa đôi vai gày


Xuân đi, xuân trở lại

Thân xưa chẳng nhỏ về…

Qua bao xuân rồi nhĩ?

Bóng… lại cười bóng tôi.

Cánh Thư Vạn Dặm

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 16th, 2012

Thân gởi MCs

Nắng lên nhuộm tím chân trời

Hương cỏ gieo mùa bướm lã lơi

Ai có về…. qua vùng đất Quảng?

Cho tôi nhắn hộ một đôi lời!..

Anh của em! lâu nay được khỏe?

Nắng mưa về hạt lúa tròn không?

Buồn vui đong dạ gởi lòng

Biết đâu thời thế mà trông sớm chiều

Trăng phố núi dập dìu bóng gió

Trời sang đông dộn ngỏ chào xuân

Rẽ mây trăng hạ cuối tuần

Giá như ai đó!… hãy đừng nhớ em!…

Mùa cứ đếm, trời sao thắp sáng

Tuổi hôm qua ảo mộng quên rồi

Mòn dần cái bóng đời tôi

Nước qua dòng hẹp… còn trôi trở về?…

Đời mệt lã câu thề mọt rách

Đường hôm nay ngỏ ngách mơ hồ

Nghe rằng! anh gối rơm khô?

Nhà xiêu trống mái, một hồ thơ yêu…

Thôi! vịnh bút chắc chiu cái khốn

Ngàn xuân sau trẻ hát bình ca

Xa xôi gởi gió hương trà

Năm nay trễ hẹn, hãy là xuân sau!…

Đất và cỏ

Thứ Năm, Tháng Chín 13th, 2012



Đưa môi hứng giọt sương tình

Nghe chiều thơm ngát, đời xinh xinh đầy

Dòng người nghiêng ngã bỡi ai?

Còn tôi nghiêng ngã bỡi say thơ chàng

Bể trời, nam bắc – đông tây

Bể yêu chỉ một đựng hai tâm hồn

Lâu rồi quên chuyện phấn son

Đêm nay qua kính thấy còn chút duyên

Tay nâng cọ nếp truân chuyên

Vẽ đôi mày nhạt, vẽ thuyền gió đưa

Bến nào em nợ trăng xưa?

Vui nào lấp nổi cho vừa nhớ nhung?

Gặp nhau vẫn thấy chưa cùng

Hôn rồi vẫn thấy chưa chung mộng đầu

Em cười che nửa trời sao

Hồn anh ngã xuống nấp vào áo em

Trắng đêm vùi với trắng đêm

Cho tình trai gái say thêm… Để rồi!…

Mai này hai ngã chia đôi

Ngàn năm cỏ đất… lại bồi sông quê.

Một,

Thứ Bảy, Tháng Chín 1st, 2012

Hoàng Trúc và Phu quân

HT và các con tại Italy thành phố Venice

Hoàng Trúc Và con Gái Jusmita

Một trời thu chín, một màu trăng

Một dáng thi nhân, một bóng hằng

Một giấc thu dài, một nỗi nhớ

Một đời khắc khoải một tình nhân.

Chẳng biết năm sau thu trở chín

Ai còn đợi lá rụng chiều hôm

Ai còn họa tiếp tranh nàng Trúc?…

Đãi thế nhân say đến ngập lòng.

Trăm năm vàng đá mòn trong nước

Nữ kiệt, trai hùng… si… mấy ai?

Ngọn tóc, làn da đương tết tuổi

Dưới trăng lồng lộng gió thu đầy

Văn chương bạc mệnh tan thành khói

Phong lưu ngoài bút chuyện trần gian

Tình ta lộn mệnh sai duyên nợ

Nối nhịp vần thơ một lỡ làng.


Nghe thu

Ta trói nhau trong đêm không bóng nguyệt

Để hôm nay yêu cạn trái tim hồng

Dẫu nhựa đời bôi trơn dây xiềng xích

Chẳng bao giờ em thoát khỏi cơn mê?

Màu tình yêu dào dạt cứ tìm về

Thu miên man rơi dài bên lối mộng

Chúng mình nhớ nhau bên chờ, bên ngóng

Xào xạc đôi cành chỉ gió với đêm

Rơi hạt sương khuya đọng lá trúc mềm

Thu đang chín, giữa mùa, thu rất đẹp.

Nhỡ sáng mai lá vàng rơi ngỏ hẹp

Hương mùa thu em nhặt gởi cho anh

Nếu ngày sau cầu ô- thước gập ghềnh

Mượn vai anh dìu em về bến ráo?

Tình nửa khuya cuộn tròn trong hư ảo

Bên kia trời!… Anh đã ngủ hay chưa?…

Quà

Chủ Nhật, Tháng Tám 26th, 2012

Gởi người QN

Em gởi anh nửa cánh thư về muộn

Có lá vàng gói hơi thở mùa thu

Có tình yêu trên những tình yêu

Và có cả cõi mê chiều bất tận

Em gởi anh một đôi chim câu trắng

Mang thanh bình gieo nắng đẹp quê hương

Còn nữa nè! Vô số những chữ thương…

Vài viên thuốc nhức đầu em gói kỹ

Cái bánh xứ người nặn tay tỉ mỉ

Chiếc áo sơ- mi vẽ cảnh sông đò

Em nho nhỏ giữa tình anh nho nhỏ

Bóng  rụt rè lấp ló nấp sân sau

đó!

Quà em giản dị chẳng là bao

mong anh nhận chút tình thu ở gió

Í!

Trời mùa này trăng sao không mấy tỏ

Thu miền trung nắng ít mưa nhiều

Rơm ruộng cạn năm rồi, còn hay hết?

Nhóm lửa trời ủ bóng… nhớ nghe anh!.

THU TÌNH NHÂN
Tặng LHT
————-
Mây mùa thu bây giờ vương màu nhớ,
Gió mùa thu lành lạnh chút cô đơn,
Trời thu nay hình như hơi bỡ ngỡ…
Lá trúc nào vương vấn những câu thơ?

Em – Từ ấy bóng tình nhân thấp thoáng
Trong hồn anh nửa thật , nửa mơ hồ
Lời nói thoảng ngọt ngào môi con gái
Em điện về…anh cũng ngất ngây say.

Thu tình nhân. Ừ, đây thu tình nhân.
Từ có em khác những mùa thu trước;
Mùa thu giờ dính tóc ai tha thướt
Dáng trúc xuân bên cạnh gốc mai vàng.

Thu tình nhân hay thu của nàng?
Mà cây cỏ vương vương niềm trăn trở?
Anh như nai vàng lạc trong rừng nhớ
Tắm suối hoang đường khát giọt ái ân.

Thu lòng anh thêm một chút bâng khuâng,
Thêm một chút men say tình huyễn hoặc
Thu tình nhân. Đúng rồi – Thu rất lạ
Lá rơi đầy phủ kín gốc tương tư.
MAI CHIÊU SƯƠNG
26/ 8/ 2012

Tập thơ mới “Trúc Sương”

Thứ Ba, Tháng Tám 21st, 2012

Những câu thơ và nót nhạc luôn góp phần làm tươi vui trong mỗi đời sống của chúng ta dù bất cứ thời đại nào.

Thi ca và âm nhạc còn đem đến sự cảm thông sâu sắc.

Bây giờ, chúng tôi giới thiệu đến các bạn trên toàn thế giới tập thơ tình “ Trúc Sương” với một trăm lẻ một bài thơ  được chọn lọc từ hai tay bút;

Lê hoàng TRúc: Việt kiều tại Hawaii  –  Mỹ

Mai Chiêu Sương: Việt Nam – Miền Trung – Quảng Ngãi

Cả hai chưa một lần gặp nhau. Nhưng họ đã vượt qua không gian và thời gian để tìm đến một thế giới “tình yêu” vô hình…

Nhẹ nhàng, êm dịu, nắm bắt tâm linh qua cường điệu “ru người – ru mình”.

Trào dâng dòng thơ lãng mạn, trữ tình, đôi khi cuộn tròn trong bão tố,  quấn lấy nhau…

Khi đọc những dòng thơ của hai tác giả:

Lê Hoàng Trúc

Mai Chiêu Sương

Tôi như muốn tìm lại tôi một thời cháy đỏ đã trôi dạt vào đâu đó?

Để chào đón mùa xuân năm 2012 – 2013

Tập thơ “Trúc Sương” sẽ  chính thức phát hành vào ngày 01-09 âm lịch nhầm ngày 15 – 10 năm 2012

Các bạn có thể tìm mua trên mạng hay trên thị trường Amazon.com

Bạn cũng có thể Download e-book trên Smashwords.com.

Tập thơ đã được thông qua bản quyền Quốc tế toàn cầu.

Hy vọng hai tâm hồn được thể hiện qua thơ của hai tác giả sẽ mang đến cho các bạn ít nhiều điều thú vị trong tình yêu lẫn cuộc sống hôm nay.

Ký giả

Gió mùa thu, ngày 19 -08 năm 2012

Lời cảm của tác giả:

* Lê Hoàng Trúc – Mai Chiêu Sương

Rất hạnh phúc được phục vụ và chia sẽ cùng bạn đọc, trong nước và những người con đất Việt xa quê hương trên toàn thế giới.

Qua những dòng thơ trữ tình, viết ra từ chính tâm hồn mình.

Một lần nữa, xin chân thành cám ơn các bạn độc giả trên toàn thế giới, đã đọc và ủng hộ Mai Chiêu Sương – Lê Hoàng Trúc trong thời gian qua.

Đa tạ.

Em sẽ về

Gởi người QN

Quê hương anh Quảng Ngãi chiều cuối hạ

Phong cảnh núi rừng sông nước có đẹp không?

Miền đất ấy, chưa một lần em đến!

có dấu chân anh đi lại bước lặng thầm

Em sẽ về!

Trong một ngày xuân mới

Trời bên này mọi vật đã vào thu

Nghiêng khoảng vắng, em không tìm thấy nắng

Tiếng gió đầu mùa thổi chiếc lá vi vu

Em sẽ về cùng anh hát hương ru

mùa dân ca đưa xuân vào giấc mộng

Ngàn trai gái xe duyên kết tóc

Quê hương mình đóm lửa cuộn hương tro

Em sẽ về!

xóa nỗi nhớ cam go

thơ thẩn ai đi bên chiều đơn chiếc

phải chính anh, “màu vàng thu bất diệt”

Em đã về! Chim hót tuổi xuân say.

VỀ ĐÂY EM NHÉ
Tặng LHT
——-
Về đây nhé. Quảng Ngãi riêng anh đợi
Đưa em đi thăm Núi Ấn sông Trà
Đêm yến nguyệt biển Mỹ Khê gió lộng
Khu du lịch hiền rộn rã khách về qua.

Quê hương anh có muối mặn Sa Huỳnh,
Đường, mạch nha đã bao đời nổi tiếng…
Hãy về đây anh đưa em đi viếng
Nào danh lam, thắng cảnh, bạn bè thương…

Hai đứa mình chung thi tập TRÚC SƯƠNG
Thơ của em nồng nàn tình chân thật,
Thơ của anh mang nét sầu lãng tử
Kết thân nhau vạn dặm vẫn chung đường.

Về đây nhé. Quê hương tha thiết gọi
Dang vòng tay mừng đón khách vui chung
Anh mở trái tim đợi người em gái.
Xa xứ về đón tết với quê hương.
MAI CHIÊU SƯƠNG
21/8/2012

Dân Ca Trung Bộ – Lý Hoài Thương

Thứ Hai, Tháng Tám 6th, 2012

Cành chiều vương đợi gió lay

Lá êm êm quyện, người say say chờ

Câu thơ nhắn vội nhắn hờ

Cho thu vàng rụng nhuộm bờ liêu trai

Thả hồn hong vạc nắng gầy

Đong đưa cánh nhạn về bay ngang trời

Ngủ đi! Cho bóng vào đời

Cho con chim mộng hót lời yêu em.


***

Em xin! Ngủ trọ hồn người

Một mai thức giấc chín mười nhớ nhau

Trăng lên, trăng lặn bên cầu

Năm canh bịn rịn một câu đợi chờ

Em xin! Ở đợ vần thơ

Nụ hôn lăn nhẹ ướt bờ môi anh

Trăm năm mưa nắng song hành

Đất trời trãi nhựa thắm cành mai xuân.

Hạt bụi chúng mình

Chủ Nhật, Tháng Tám 5th, 2012

Thân tặng  thi sĩ MCs

Mẹ sanh ra em nên hình nên dáng
Mẹ sanh ra anh thành đấng trai tài
Con sông nào cũng đỗ về một nẻo
Tiếng sóng chiều dào dạt khúc tình thu

Trời mây trắng- sương tan dần cuối gió
Quê hương anh nắng hạ chắc khô tàn
Ngọn lúa non – mơ màng – em bật khóc
Cháy tận lòng và  ngút cả thời gian

Giấc mơ nào?

qua đêm không cạn

Cuộc tình nào?

không ngang trái, chua cay

Giọt đắng môi  anh, em chưa lần được chạm

Vị ngọt da em, anh cảm thấy bao giờ

Hay ta cùng hạt bụi ngày xưa ấy?

Của muôn thu nay trở lại làm người

Hay anh là hạt bụi ngày xưa đó?

Lạc giữa hồn em – nho nhỏ – một tình yêu.

Hoàng Trúc ngày 05 -08 – 2012

Chuyện cuối tuần

Cái bóng

Chiều dần, sương xuống thấp, xa xa các con
én chập chờn như chưa muốn về tổ.
Bên khu nghĩa trang rộng bao la, có nhiều ngôi mộ chạm trổ rất đẹp.
Một đám đông khoảng chừng vài chục người, họ chia nhau thức ăn trên chiếc bàn đá.
Ô chà! Thức ăn toàn là sắn khoai củ, bánh kẹo cúng cô hồn…v. V…
Cái bóng đi đến gần hơn, giọng nói nhỏ nhẹ:
-Thưa cụ! Cho cháu ăn với ạ!…
Mọi người nhìn cái bóng sững sờ… Không ai nói gì cả.
Bóng nói:

-Lâu quá không được ăn những món của quê hương, cháu rất thèm!
Bà cho cháu xin nhé?
Bổng dưng bà già nổi giận:
-Tất cả thức ăn ở đây đều có ghi tên phần của mỗi người, tên cô là gi?
Cái bóng liền đọc tên…. Ú ớ một hồi… Bóng trả lời!
Cháu không nhớ tên mình đâu cụ ơi!…
-Thế thì cô không ăn thức ăn này được.
Cái bóng chần chừ không đi…
Sao còn đứng đây chưa đi ? Gần đến giờ giới nghiêm rồi, về mau đi.
-Thế! Cháu không biết cháu là ai sao?

-Dạ không ạ.( bóng) trả lời
Một người trong đám đông la lên:

-À tôi biết cô ấy. Cô ấy hay đến nhà MCs ở QN mỗi ngày đó.
Bà già lại mắng:

-Mày điên à? Con bé này ở tận đâu. Làm sao mỗi ngày nó đến nhà MCs ở QN được?

-Í . Bà nhìn kỹ xem. Cô ấy là “cái bóng” chứ có phải một thân hình bằng xương bằng thịt đâu…
Bà già quay sang phía cái bóng hỏi:
-Thằng này nói đúng không cháu?
-Dạ đúng.  Bóng trả lời
Thế cháu có bao giờ nhìn thấy MCs như thế nào không?
-Dạ không! Bóng lắc đầu
Vậy thì bà yên tâm rồi, bà già thở phào nhẹ
rồi cười… Khà… Khà…, cháu vẫn còn….
-Bây giờ cháu nhớ tên mình chưa?…. Bảo thằng MCs nó nhắc cho mà nhớ nhé!…
Về đi!… Bà già tiếp tục ăn đồ của quê hương vẫn thường gởi đây.

———–
19 giờ chiều Rằm Tháng Bảy- tại cổng thành phố thiên đường.
chúc cuối tuần vui nhiều ….HT uống Cafe buổi sáng nên viêt  giải trí hù MCs đừng sợ nhé!… hi hi


Đố ai nắm được chữ tình?…

Đố ai đoán được người mình sẽ yêu?…

Trăm xuân đọng lại một chiều

Ta cùng xây mộng dập dìu áng thơ


Đố Mai Chiêu Sương

Đố ai! đếm được sương bao tuổi…

Và gió sinh ra tự thuở nào…

Biển nọ, bao giờ vào cõi chết …

Sông già, rong mục, nước về đâu???.

Tình ơi! Có bán cái ngu ngơ?

Mang về gọt đẽo,  ngọt vần thơ

Chợ người!… Ai bán… L ời yêu đẹp?

Hãy bán! Ta mua một đợi chờ!…

Đêm nằm đếm những ngón tay thon

Mưa nắng  chai  sần,  vạn héo hon

Môi rét – xa đời – đâu lữ khách?…

Bao thu… Nhặt lá… Một lối mòn.

Còn anh, còn tuổi, em còn mộng!…

ngút ngàn hương sữa hồn tiêu diêu

ngàn năm một bóng, trăng in đáy

sáng tận mai sau những buổi chiều.

Bên thuyền Đoạn Trường

Thứ Bảy, Tháng Sáu 16th, 2012

Thân tặng Đoạn Trường Hoàng Trúc – 2011

Ai đem trăng thả trên dòng?

Cho người bủa lưới mắc vòng ái ân

Đưa tay khẻ chạm một lần

Giận đời, bóng vỡ mảnh gần, mảnh xa

Canh khuya sương rụng la đà

Giọt dài, giọt ngắn- lệ ta,lệ chàng

Thương ai, đánh mất mộng vàng!

Thương mình, đứng ngã ba đàng ngẩn ngơ.

Người ơi! em vẫn đợi chờ

Dẩu cho hóa đá bên bờ sông tương…

Thuyền anh khắc chữ “Đoạn Trường”

Dòng em theo mãi, sóng nương bạc đầu.

Phận cù cong

Thứ Bảy, Tháng Sáu 16th, 2012

Niềm riêng gởi áng mây hồng

Trông  theo ngàn dặm- hỏi lòng người dưng?

Chữ yêu, ai viết nửa chừng?

Chữ tình, ai gởi?

Vui cuối tuần

đỏ hừng má em

Có chồng! em chẳng dám thêm!…

Bốn ông, chết bốn – cảnh đêm cô phòng

Thôi đành ôm phận cù cong

Ngày sau nhặt lá tích công tặng chùa

Tuổi nguyệt

Thứ Tư, Tháng Sáu 13th, 2012

Lê Hoàng Lân – Jusmita Lê

Tranh họa Jusmita le

Vườn trăng năm ấy! tuổi mười lăm

Mẹ khoác xiêm y rực sắc tằm

Bám nẻo mây xanh về lối gió

Nắng mưa trở dạ buồn xa xăm

Vườn trăng năm ấy! ánh không tươi

Lệ nhỏ đêm khuya nhớ bóng người

Bờ giậu ngăn đôi tình thấp thoáng

Hương thầm trên gối tuổi hai mươi

Ai đi! ta nhớ! chiều thay tím…

Em đợi anh về rêu tháng ngày

Tóc nguyệt dưới sương tròn ngũ thập

Đêm nay xuân đón “cùng” cành mai.

Bóng về

Thứ Hai, Tháng Sáu 11th, 2012

Vá mảnh trời chung đậy nỗi buồn

Lạc dài cơn mộng người xưa đâu?

Nghe hồn lá gọi, trong đêm vắng!

Tiếng vỡ vàng rơi lội gió sầu

Lang thang trăng tựa bên triền núi

Phản phất bóng về nép bến sau

Một khoảng mênh mông ngàn cách trở

Thuyền ai lơ lửng đợi xuân trào?…

Một lỡ làng

Thứ Hai, Tháng Năm 21st, 2012

Lay động dưới trời mấy khóm lan

Ngồi trông mà tưởng buổi xuân sang

Đâu hay gió mới còn xa lắm

Nỗi nhớ người xưa bổng rộn ràng

Kỷ vật anh trao em vẫn giữ

Bàn tay sưa kẻ rớt thời gian

Nắng mưa thay đổi trời thêm rộng

Một bóng sao rơi, một lỡ làng.

Một cơn mưa lạ

Thứ Bảy, Tháng Năm 19th, 2012

Bổng! nửa đêm mưa về bên ngỏ vắng

Nghe rì rào, tôi lại nhớ người xa

Nơi miền ấy!, bây giờ hoa có lạnh?

Hay trăng lùa muôn lối gió đưa hương?

ở bên em mưa giọt dài, giọt ngắn

Ta nhớ ai?… cũng thở ngắn, thở dài…

Đâu phải đông?… mà cơn mưa kỳ lạ?…

Xao xuyến lòng theo giọt nước mưa bay

Tiếng tí tách âm thanh miền hư ảo

Tưới tàn khô, trời đất mãi có tình

Thế nhân hỡi! bể yêu đầy muôn thuở

Xin đêm nay vuông đắp giấc mộng xinh!

Lời trăng gió, chắc không người muốn hiểu?

Tình gió trăng mấy ai chịu mở lòng

Thôi ta cứ!… giữ nguyên mình ta nhớ!…

Một mùa mưa xa khuất cõi mênh mông.

Không cùng chuyến đò

Thứ Sáu, Tháng Năm 4th, 2012


Trái tim em bằng đá!

Nên không thấy anh đau

Đôi mắt em bằng sỏi!

Quên cả những sắc màu

Sanh ra trong bão tố

Nhà mất, hồn lưu vong

Cơm trọn ngàn nước mắt

Xương cốt tựa sắc đồng

Ngàn đêm buồn thao thức

Vạn ngày lòng âu lo

Tình theo mùa biến đổi

chiều nay lạc chuyến đò

Lênh đênh, bồng bềnh chảy

Mộng rớt dưới dòng sâu

Đời trôi, ngày đi mãi…

Và tóc xưa bạc màu.

Kỷ vật mang theo

Thứ Sáu, Tháng Năm 4th, 2012

Anh chải tóc cho em một lần nhé!

Và suốt đời chẳng có một lần sau

Rồi ngày mai em theo chồng xa xứ

Kỷ niệm này ta nhớ mãi về nhau

Câu nói cuối như một lời trắc ẩn

Chiếc lược xưa theo mãi đến bây giờ

Sợi tóc rơi là mỗi chiều rụng xuống

Áng mây lành ẩn hiện bóng người xa

Đôi khi hỏi?… ai còn thương, còn nhớ?…

Hay chỉ là dĩ vãng của riêng mình!

Dù năm tháng bụi đời vay lấp kín

Phút chạnh lòng lại nuối tiếc xa xôi

Tay chạm tóc thưa dần trong  kẽ lược

Trông đỉnh đầu  tựa một bức tranh xuân

Ba trăm  ngày… lại nhìn hoa đào nở?…

Người năn xưa , đâu biết tóc ta buồn!!!…

Ta về thôi

Thứ Tư, Tháng Tư 11th, 2012

Tết năm 2011-2012 Hoàng Trúc và Ba Chiêu

Ta về với rừng xanh cùng biển mặn

Giản dị đơn sơ một góc riêng mình

Nghe suối chảy tiếng chim chiều ríu rít

Hoa lá cùng hương sắc, mây trôi

Ta tìm về một khoảng vắng xa xôi

Nương nhè nhẹ mảnh hồn say mưa gió

Ôi mệt lả thời vàng son đắt đỏ

Lắm mưu toan, thật giả biết đâu lường…

Vạch hẻm cụt, xin ẩn vào bóng tối!

Giấu hình hài, góc cạnh một đời chôn

Còn bàn tay năm ngón kiêu sa- héo

Chấm máu tươi in vội đống tro thơ

Tìm đâu thấy những văn chương lãng tử

Thời thế đổi thay, trăng khuyết sao mờ

Đêm thao thức giấc ngủ chưa tìm đến

Tuổi hồn nhiên xa lắm rủ nhau về

Con tim đói bóp xoa từng nhịp thở

Hai canh còn thả vội phút mơ riêng.

Bài ca hạnh phúc

Chủ Nhật, Tháng Tư 1st, 2012

David cụ cưng của mẹ

Gia đình hạnh phúc

Một khoảng trời bình yên em đã có!

Vòng tay anh ru giấc ngủ êm đềm

Từng cơn mộng gối trên bờ hạnh phúc

Giấc mơ hồng tươi thắm những giọt mưa

Và như thế, với em là tất cả!…

Trái tim  em mãi mãi thuộc về anh

Dù trời đất có chia trăng, xóa gió

Hai nửa cuộc đời chỉ một giấc mơ.

Em vẫn hát bài ca hạnh phúc!…

Giữa hạ vàng với tất cả tình yêu

Từ sâu thẳm tiếng lòng rung nhịp thở

Đóa hoa tình nở rộ một đời hoa.

cội nguồn

Thứ Hai, Tháng Ba 5th, 2012

Hoàng Trúc cùng các học sinh trường Rose Marie Academy cùng học về hạt lúa vàng

dạy con từ thuở lên ba


lúa đã nuôi tôi thành người


cái mà con cần phải học con ạ!


Tìm lại mình

Ngã lưng trên rạ chín vàng

Hương rơm thoang thoảng lòng càng nhớ quê

Trời chiều én liệng lê thê

Cánh chim phiêu bạc đường về còn xa

Qua xuân hạt lúa nõn nà

Xứ người ta ngụ thịt da trộn mùi

Tiếng chày giã thóc tới lui

Trắng trong hạt gạo niềm vui chia cùng

Đất trời vạn vật nương chung

THoáng nghe trong gỗ thạch sùng đẽo hương

Ngẫn ngơ hỏi chốn vô thường!

Bao giờ quê mẹ, rộng đường chim bay???….

Biệt xuân

Thứ Ba, Tháng Hai 21st, 2012

Gối sầu đợ dáng xuân êm

Tóc mây buông nhẹ lay rèm gió qua

Trông xa hoa rụng la đà

Người đi, đi mãi bỏ già phòng son

Mười năm vôi bạc tường mòn

Trăng trôi một bóng vẫn tròn như xưa

Khóc tình theo buổi gió mưa

Khóc đời lẻ nhạn dày thưa đi về

Bao giờ chết cõi u mê?

Ngỏ xuân khép lại lời thề mang theo

Trăm năm tựa kiếp bọt bèo

Ngàn năm duyên nợ, trời gieo lại tìm.

đôi chim xuân

Thứ Sáu, Tháng Hai 17th, 2012

Gần 20 năm trái tim chỉ ru cho một mối tình và chiều nay cũng vậy, đó là anh Adam Burgess ( Bá )

Sương rơi chạm nhẹ giấc hồng

Rì rào tiếng gió ngỏ lòng xôn xao

người tìm nhau, lá thắm màu

nắng lên vàng lối, ấm nhàu thời gian

đôi ta cuộn mộng mơ màng

ngày đêm như một tình chàng ý em

chim câu rúc rích bên thềm

trộm nghe tình sữ êm đềm buổi xuân.

Trống vắng

Thứ Sáu, Tháng Hai 3rd, 2012

không gian của riêng ta

Lặng lẽ một ngày nghe trống vắng!

Đường về hiu hắc cỏ lung lay

Hoa vàng hai lối buồn ngơ ngác

Nửa bóng hoàng hôn nhuộm gót giày.

Nhìn con ong mật đi tìm bạn

Mùa gọi bên trời chiếc lá reo

Gió lộng thổi sầu đi chẳng hết

Cảnh thầm hiểu ý tiếng chim kêu

Vì đâu lỡ nhịp cầu ô thước?

Tình đến rồi xa người đợi chờ

Bến mộng chia đôi đường xẻ nẻo

Vì ai, em chợt hóa ngu ngơ?

Tham thẳm mắt xanh màu nuối tiếc

Chập chờn chiều rụng buổi xuân già

Má hồng lững thững tìm hương nguội

Buồn hoa khép cánh nhụy sương sa.

Thôi đành

Thứ Tư, Tháng Hai 1st, 2012

Mồng một em đi vào buổi tết

Mây buồn trôi nhẹ nắng ngoài khơi

Đào khoe năm cánh rung theo gió

Tay vẫy chào xuân rẽ ngỏ đời

Nhớm gót nặng lòng nghe đất thở

Mắt sầu ngoãnh lại bóng hoa rơi

Người đi cảnh nhớ bao giờ gặp?

Tình đứng trông theo buốt nghẹn lời.

Hương cúc vàng

Thứ Sáu, Tháng Một 27th, 2012

Dặm xuân hoa nở đón em về

Khách rượu rộn mời cô gái quê

Giậu cúc đơm hương thơm chín mộng

Trời xanh nắng trãi thắm sơn khê

Đôi hạt mưa chiều bay lất phất

Cảnh sinh, người ngắm sớm đa tình

Âm thanh giọt nước như huyền thoại

Trai gái say mùa trao tiếng yêu

Ta đứng nhìn xuân lòng vội vã

Đưa tay mơn trớn cánh hoa vàng

Đâu hay trong nhụy tràn sương lạnh

Đêm xuống đeo buồn tình ngổn ngan

Người đã thương rồi hoa có biết?

Ngõ sầu lay động bóng trăng sang

Lang thang theo gió đi tìm dấu

Chợt hết mùa xuân, trước ngở ngàng.

Em đã quen

Thứ Năm, Tháng Một 26th, 2012

Em đã quen mỗi chiều anh xuống phố

Và cũng quen khép cửa đợi anh về

Em đã quen những lần anh nổi giận

Theo bạn bè say tít ngủ ven đê

Từng năm tháng mắt môi dần khô lệ

Từng ngày qua em thầm hỏi lòng mình?

Người chung gối nhưng chưa hề chung mộng

Tình không yêu sao gởi cảnh phu thê?

Trăng đêm nay ngoài trời tròn một bóng

Em lại chờ nghe được bước chân quen

Niềm khao khát trái tim tàn mở ngõ

Đợi tình anh “lưu lạc” có đi về?

ở bên em, anh như luồng gió lạnh

Ngậm thương đau lòng mòn mỏi trông chờ

Thà anh nói, muôn lời dù cay đắng!

Cho tình em tan rã một lần mơ.

Bến xuân em về

Thứ Ba, Tháng Một 24th, 2012

Xuân chào, mai lại nở!

Em về lội bến quê

Con thuyền quen trôi nhẹ

Đâu bóng người mình chờ?

Nhấp nhô làn sóng gợn

Lửng lờ áng mây trôi

Đàn người vui chúc tết

Sao thấy lòng đơn côi?

Nước xuân xanh xanh biếc

Dìu dịu vạt nắng mềm

Bờ xa càng xa tít

Thẩn thờ một mình em.

Tình đi không trở lại

Hoa nở nối hoa tàn

Con tim dần khép cửa

Chỉ còn mỗi thời gian.

Một màu mai

Thứ Tư, Tháng Một 18th, 2012

Ngàn năm xuân nở một màu mai

Con én liệng xa bóng nắng gày

Vạn phúc nhà nhà vui chúc tết

Từng đàn con cháu nối vòng tay

Nhìn sông núi trãi mây dìu mộng

Ta đứng ngậm ngùi thương nhớ ai?

Một cõi sơn hà xanh bát ngát

Mênh mông trước gió nụ hoa đầy

Lục bát chào xuân

Thứ Tư, Tháng Một 18th, 2012

Đầu cành con sẻ kêu xuân

Gió đông thổi tới một rừng hoa bay

Em về nấp dưới dáng mai

Ngỏ tình gõ cửa hương bay lộng ngàn.

Bướm xuân

Em về lặng ngắm cánh mai

Hoa rung nhè nhẹ chẳng hay em về

Vườn đào ai đứng tỉ tê?

Đâu màng con bướm lượn kề bên hông

Đau lòng, con bướm đau lòng

Vờn qua lượn lại mấy vòng rồi bay.

Tình xưa theo gió sang tay

Nắng xa nguội lạnh còn ai nép mình?

Đậu trên tàn cỏ rung rinh

Khẽ lời năm cũ tủi tình xuân nay

Thôi đành ôm phận sớm mai!

Bướm bay lặng lẽ một ngày buồn xuân.

Nhẹ trôi

Thứ Ba, Tháng Một 17th, 2012

Hoàng Trúc 201o

Vườn ta một mảnh trăng suông

Khi vui chim đậu, khi buồn chim bay

Lòng mình chẳng trách một ai

Gió xuân thổi tới hoa say bên trời.


Ngỏ tình con én liệng chơi

Mai này biền biệt mấy lời nhớ thương

Nắng chìm tiếng quạ kêu sương

Nặng tình non nước tha phương một đời


Ta về đứng giữa chơi vơi

Sông hồ xuôi ngược hoa rơi cũng nhiều

thẩn thờ trên bãi tịch liêu

Vấn vương người cũ bóng chiều nhẹ trôi.

Hai vì sao lạc

Thứ Hai, Tháng Một 16th, 2012

Thương Tặng Lữ Hoàng Thịnh

Đêm sương rụng tiếng trùng rên rỉ

Mùa gió quen trôi dạt nẻo trời

Nằm đất khách thương người ở lại

Hồn sao xa lấp lóe chơi vơi


Ngày nối tiếp tình trôi mất hút

Bóng người xưa tựa áng sao mờ

Anh còn nhớ? “chúng mình từng hứa”

Hay vội quên như một giấc mơ?


Trời trở rét xuân còn mấy bữa

Em mong về ngả giữa lòng anh

Nghe xuân thở vạn hoa vào mộng

Dù một lần khao khát mỏng manh


Ôi nhớ quá!… lòng em nhớ quá!…

Đời vô tình kéo khoảng trời xa

Hai vì sao lạc dần tê tái

Nức nỡ thương,” anh” chợt khóc òa.

Tìm thơ cũ vui xuân mới

Chủ Nhật, Tháng Một 15th, 2012

Hoàng Trúc ngày 12- 01- 2012


cảnh đêm trên sông ThaiLan


Hoàng Trúc cùng ba người bạn thân trong bộ ngoại giao Mỹ
đêm tặng quà giữa hai bộ ngoại giao Mỹ và Tháilan


giậu hồng bán xuân

giậu hồng le lói búp son

sao anh đêm cọc đâm giòn cánh tưa?

cọc anh đã nhọn lại thừa

người đâu thô thiện chẵng ưa chút nào

đêm nay hồng trỗ nhụy đầu

ngày mai bán đỗ chớ nào để anh.


Xuân cầu duyên

15-1-2011

Én liệng từng đàn réo gió đông

Đào xinh hé nụ kết tơ hồng

Nghiêng nghiêng liễu rũ nơi đài phật

Lửng thửng mây trôi giữa chốn không.


Đầu xuân thiếu nữ đi xem quẻ

Cúi lạy ba keo kiếm tấm chồng

Xăm ứng năm nay duyên chửa đậu

Chờ ba xuân nữa chớ buồn lòng.


Hết duyên cửa phật

25-11-2010

Đường tu đứt đoạn giữa chiều xuân

Thầy mẹ nhà em hẳn rất mừng

Hai chục xuân rồi may còn thể

Thêm vài xuân nữa chắc thôi đừng.


Cơ duyên đêm vắng bà nguyệt đẩy

Thỏ thẻ qua hình nhớ kẻ dưng

Cúi lạy di- đà con sám hối

Từ nay để tóc nghiệp tu dừng.


Vườn đậu đỗ

01-11-2010


Má hồng lỡ lứa lại lỡ thì

Giữ vườn đợi bóng mấy con ri

Sợ gì lấp ló sau vòm liễu?

Đất rộng người thưa chớ có vì.

Qua chơi mới biết vườn rộng hẹp

Mẹ thầy đi vắng có mấy khi

Còn không mau đến nhặt hạt đỗ

Chờ ba xuân nữa chẳng còn gì.


Sợ ong châm

29-10-2010

Hoa đâu mà lạc giữa rừng tre?

Kìa con ong đực cứ xập xòe

Mùi hương tỏa nhẹ trong tiết nắng

Khát mật chiếc vòi ngẩn vo ve.

Tổ cha thằng chủ nuôi ong đấy

Của nhà không nhót để xõng bè

Mang cái vòi con bay khắp lối

Có ngày trúng độc chết nằm le.


Qua đèo

22-10-2010

Một, hai anh lái lên đèo

Ì à… ì ạch… cổ máy reo

Cheo leo đồi hạ dăm lá cỏ

Le te dòng nước rịn trong veo.

Ngất ngửa chân mây còn xa tít

Đường đi mỗi lúc lại cong vèo

Lạy chúa! Con vừa trăm bước nhịp.

Đến nơi hai bánh cũng vừa teo.



Không thích tu chùa một cột

22-10-2010

Chùa anh một cột em không tu

Sợ rằng cột bé gãy đêm thu

Lốc cốc tìm nơi đình rộng lớn

Lạy mãi kinh thư dại hóa gù.

Có ai về nhắn thầy đúc cột?

Nợ trần chưa dứt dùi mõ đu

Cột nó, chùa xưa còn hay gãy?

Mõ cũ bên đời vẫn reo thu.

Lỗi là em

Thứ Sáu, Tháng Một 13th, 2012

Thương tặng NHB

Em đã biết từ lâu anh đã có!

Trái tim anh không chỉ mỗi riêng em

Đêm buông nhẹ những hơi buồn thầm kín

Thả thời gian mây gió cuộn êm đềm.

Em đã biết từ lâu tình lạnh nhạt!

Hoa lá nào quyến rũ một hồn trăng?

Hay cắm dỗ bởi nẻo đời gian trá

Cho đêm nay lơ lửng một bóng hằng.

Nếu ngày ấy chúng mình không duyên nợ

Có lẽ nào anh lại nói yêu em

Hương sắc mờ bởi lỗi mình thất cách

Chắc tại em! Nên anh mãi đi tìm….

Rồi có lúc

Thứ Sáu, Tháng Một 13th, 2012

Rồi có lúc anh em mình gặp mặt

Nói gì đây khi khoảng cách gần nhau

Lời thơ cũ hay ngượng ngùng ngày mới

Em hiểu rồi, cứ để gió xôn xao.

Rồi có lúc khoảng trời như nhỏ lại

Hai nửa đời ghép chặt một nụ hôn

Hôn vành trán hay môi hồng phai nhạt

Em hiểu rồi, nhìn nhau với mỏi mòn.

Rồi có lúc nghe em cười khúc khích

Hai đầu dây mãi mãi chẳng gắn liền

Con đường tình song song không đến đích

Em hiểu rồi, chúng mình khóc triền miên.

Thôi!… thôi nhé!… đừng nghỉ thêm gì nữa

Lệ tuôn dòng ướt đẫm nhão hồn thơ

ở nơi anh có nghỉ gì không nhỉ?

Em hiểu rồi, ngày ấy vẫn đợi chờ.


VÀ NHƯ THẾ
Tặng LHT.
****
Và như thế là…mình yêu rồi đấy.
Có bao giờ Chúa lại cản tình yêu?
Có bao giờ giữa hai người đã thấy
Nỗi niềm nhau không…riết lại vòng tay?

Anh vẫn biết cuộc đời không như mộng,
Nhưng tình yêu đôi lúc có ai ngờ?
Dâng hiến hết dẫu cho đời có muộn
Vẫn thỏa lòng khát vọng nhúm trong mơ.

Đâu cần thiết phải cung son điện ngọc?
Đâu kể gì lá ngọc với cành vàng?
Anh là thế – Chỉ cần tim nhau gọi
Là tìm nhau và ngã trọn vào nhau.

Rồi đến lúc hai đứa mình hội ngộ
Ta còn gì vắt trao hết cho nhau;
Hạnh phúc đó chứ còn tìm đâu nữa?
Không cho người yêu quí để cho ai?

Tình đợi đó. Hẹn em xuân nầy nhé.
Về thăm nhau cho thỏa mãn ước ao,
Cho trái tim, cho máu thịt hòa nhau
Thành một khối ái tình say đắm nhất.

Hẹn em nhé. Anh chờ nghe tiếng gọi,
Anh đợi em như én đợi xuân về
Như kẻ khát ngàn năm thèm giọt nước
Hãy gần nhau hưởng trọn cuộc đam mê.
MCS -13/01/2012

Đình xưa xuân mới

Thứ Năm, Tháng Một 12th, 2012

Cuối nẻo trời mưa rơi lát đát

Ngồi trông theo những áng mây tan

Đôi con sẻ nấp trong triền ngói

Cảnh mộng mơ sương khói hiện về


Vài giọt bấc thấm môi ướt lạnh

Còn nơi đây một mái đình xưa

Tường rêu phủ cột nghiêng theo tuổi

Che chuyện tình ngày nọ dưới mưa


Vào tiếc xuân theo mùa rạ mới

Tôi đi tìm cỏ dại đơm bông

Duyên ai buộc gặp anh rồi bỗng!

Đêm trở trăng xao xuyến cõi lòng.


Anh cũng thế như dòng nước lũ

Yêu vô cùng chảy ngập đồi thôn

Nơi mình hẹn mái đình đầu xóm

Ôm chặt nhau cho những sống còn


Quên tháng năm mùa về cũng vội

Chập chờn say đã mấy xuân rồi?

Bổng ngày kia khoảng trời thay đỏ

Đình bạc rêu thơ thẩn mỗi tôi.


Anh đã quên lời thề một kiếp

Theo đường chim sắc nhạn phương xa

Tình mây cuốn cuộn làng hương mới

Gió lặng đi hiu hắt ngõ tà


Tôi đã chết trong hồn tím ngắt

Trái tim tàn rớm máu yêu anh

Mỗi xuân qua dấu mòn tìm đến

Sờ cỏ rêu đình cũ một lần


Nhộn bước đời mong quên dĩ vãng

Đỗ màn đêm tình cũ nâng niu

Mưa đâu biết những chiều xuân lạnh!

Nhớ đến anh, em nhớ thật nhiều.

Đêm và tôi

Thứ Ba, Tháng Một 10th, 2012

Đêm sương lạnh gió lay tàn quất

Bìm bịp kêu da diết cõi đông

Còn mấy bữa là năm đã hết

Trời quê hương thấp thỏm bên lòng.

Mai đào ơi! “đợi” đừng khoe sắc

Cành trúc vàng trôi dạt bến xa

Đường vạn dặm xin nhờ hướng gió

Những yêu thương gởi tặng quê nhà.

Ngày con lớn, mẹ cha già yếu

Đời dạt trôi trăm nẻo mỏi mòn

Nhặt nắm đất trên tay buổi nọ

Thầm mang theo tự nhủ vàng son.

Dù đá bạc hay cầm phú quý

Vẫn thèm thuồng hạt gạo quê cha

Củ khoai nướng nặng mùi rơm khói

Lót dạ êm ngủ dưới nách bà

Dòng người chảy, ngắm mai đơm tuổi

Từng cái xuân về lấp ngõ đời

Đêm nhớ quá người còn kẻ mất

Nghiêng bờ trăng bóng cuội chơi vơi.

Tôi vẫn lớn và xuân mãi đến

Ta thầm yêu cạn hết ngày sau

Này! mây gió chậm chậm thôi nhé

Con nước xa rồi cũng qua cầu.

Hương xuân

Chủ Nhật, Tháng Một 8th, 2012

Cắn nhẹ môi anh hồn rớm máu

Giận bao nhiêu lại nhớ càng nhiều

Em say rồi ngã tìm hơi ấm

Phút mộng qua giường chiếu quạnh hiu

Đào lay động ngỏ đêm hương tỏa

Gió thổi đông trăng nước dập dìu

Vài chú sẻ rùng mình thức giấc

Xuân đang về rạo rực mùa yêu.

Chiếc bánh chưng xanh

Thứ Tư, Tháng Mười Hai 21st, 2011

Mẹ ơi! năm nay con không gói bánh chưng vì trong vườn  không có lá chuối cả, chỉ có lá riềng nước

rất mỏng và nhỏ nên con chỉ gói bánh tét thôi. Mỗi đòn nhỏ một gan tay nhưng cũng ngon Mẹ ạ.

đừng buồn Mẹ nhé! con gái của Mẹ nhớ Mẹ nhiều

Cứ đến xuân lại nhớ về quê tổ

Nhớ mẹ hiền, nhớ mùi cám lên hương

Hoa đào nở, con én đùa trước gió

Ve vẫy chào réo gọi những mầm xanh.

Đêm giao thừa chiếc bánh chưng mẹ gói

Lá chuối xanh mỗi lớp một niềm vui

Bánh năm nay đẹp như con gái mẹ!

Da mịn màng và cũng đượm nét duyên.

Pháo nổ rồi lụp bụp phía ngoài hiên

xác hồng bay xếp thành đường hạnh phúc

Ngày vu quy tôi theo chồng tá túc

Xa mẹ hiền khuất vạn dặm trời mây.

Chiếc mủng tròn ngày cũ vẫn còn đây!

Từng hạt nếp thiếu hơi bàn tay mẹ

Mười năm tròn bên đời con lặng lẽ

Cũng tập tành thay mẹ gói bánh chưng.

Nếp  xứ người rời rạc có… là mừng

Thêm hạt đậu cũng không bùi, không dính

Cặm cụi gói với lòng con thầm kính

Khẽ thầm thì như có mẹ ngày xưa

Bánh chín mềm, ngoài trời lợp đợp mưa

Như chân mẹ từ ngàn xa vừa đến.

Tôi gục đầu khấn thầm bên ngọn nến

Đĩa bánh chưng như muốn nói thành lời

xuân lại về!

con mời mẹ, mẹ ơi!

Ngọn nến cười tỏa bùng tràn hơi ấm

Trong nhớ thương dòng lệ trào ướt đẫm

Bánh trên tay tôi khẽ nuốt nghẹn ngào

Con thường chờ mẹ trong cõi chiêm bao

Khi đêm xuống mẹ đừng quên mẹ nhé!.

Tiễn xuân

Thứ Ba, Tháng Hai 8th, 2011

*****

Hôm qua năm cánh mai vàng

Giận ta say ngủ để nàng xuân xa

Đưa tay hứng giọt sương già

Sương tan nhè nhẹ mắt ta thoáng buồn.


Cành mai trước gió run run

Xuân đi để lại muôn vàn nhớ thương

Mỗi xuân là mỗi dặm đường

Mong rằng xuân tiếp con đường mãi xanh.



Gởi bạn đọc:

Lại bắt đầu một năm mới, chúng ta luôn luôn hướng về những điều tốt đẹp nhất trong tương lai.

Những màu xanh của niềm hy vọng

Những màu đỏ cho sự thành công

Hoàng Trúc mong đợi sự góp ý hay phê bình của các bạn trong một thời gian dài đã ghé thăm trang thơ của trúc. Để giúp trang thơ của Trúc phong phú ,dồi dào hơn, xin các bạn hãy tự nhiên ý kiến hay cho những yêu cầu của mình.

Một lần nữa, Hoàng Trúc rất chân thành cám ơn.


Thơ tình: Phố xưa

Thứ Năm, Tháng Hai 3rd, 2011

Phố xưa em bước ngập ngừng

Ngỏ đào năm cũ, nắng dừng lơ thơ

Gió đưa hương tỏa lờ mờ

Nàng xuân thuở nọ, ai giờ nhớ không?

Thơ tình: Bến xuân

Thứ Năm, Tháng Hai 3rd, 2011

Bến xuân tấp nập người qua

Tìm đò năm cũ, tìm hoa thuở nào

Trời trong mây trắng níu nhau

Đò ngang, đò dọc mà nào thấy em.

Sông xanh sóng vỗ êm đềm

Liễu phơ phất vẫy bóng đêm xuống gần

Xa xa con nước lớn dần

Đò ai đỗ lại bâng khuâng đợi cùng.


Còn lại đàn em tôi

Thứ Năm, Tháng Hai 3rd, 2011

*****

Tết nay chị vắng các em ngoan!

Bánh mứt hạt dưa có đủ dùng?

Giầy mới, áo quần khoe lũ bạn

Như mùa xuân trước chị vui chung.


Từ khi vắng mẹ mấy xuân nay

Hơi thở hương hoa chẳng được đầy

Từng cụm mai vàng kkông lấp lánh

Nụ cười em chị bớt thơ ngây.


Thôi đành em đợi đến xuân sau

Chị nhặt rong xanh giữa sóng gào

Gọi lũ ong ruồi xe giúp mật

Đông đầy hạnh phúc tết bên nhau.


Chị hứa lời vàng gởi đến em!

Những mùa xuân tiếp sẽ êm đềm

Vui lên cùng đón ngàn hoa hé

Và mộng mẹ về trong bóng đêm.


Thơ tình: Hơi thở mùa xuân

Thứ Ba, Tháng Hai 1st, 2011

Xôn xao trong gió lời thầm gọi!

Xào xạc bên tai em có hay!

Thoang thoảng hương xuân mang vị ngọt

Cho tình đôi lứa cuộn mê say.

Xuân nay em có về thăm anh?

Mòn mỏi đợi trông giấc mộng lành

Hơi thở mùa xuân tràn khắp lối

Giọt sương qua nắng đọng long lanh.

Em hứa xuân này ta có nhau

Ban mai rực rỡ cánh hoa đào

Nhện giăng tơ mỏng xe thành chỉ

Thêu trọn tên em với sắc màu.

Em có về xuân có đến không?

Hay em quên lãng chốn hoa đồng

Mai rơi rải rác, anh gom nhặt

Hương gởi vào em trọn nhớ mong.

Cảm xuân

Thứ Ba, Tháng Hai 1st, 2011

Năm ngoái ngọ đông rộn tiếng ca

Chị em xướng họa rượu nâng mời

Nhìn mai đếm cánh xem thành đạt

Cảm nguyệt thơ trào giục sương sa.


Tâm tình xuân ý chị em gởi

Khắn khít lời thương ấm cửa nhà

Răng dạy cháu con gìn đức đạo

Muôn đời nhân nghĩa tiếng vang xa.


Vọng mẹ lời xuân

Thứ Ba, Tháng Hai 1st, 2011

Mỗi một mùa xuân con khát khao

Mẹ về trong những giấc chiêm bao

Hôn làn tóc dại tràn thương nhớ

Thỏ thẻ lời yêu của xuân nào.

Mỗi một mùa xuân con ước mơ

Ước gì mẹ đến lúc bây giờ

Thầm thì áo mới khoe giày đẹp

Con mặc nghêu ngao với trẻ thơ.

Mỗi một mùa xuân con lớn thêm

Tình yêu cuộc sống chẳng êm đềm

Ước gì lời mẹ trong đêm vắng

An ủi, vỗ về những dịu êm.

Mẹ hởi! xuân này mẹ đến không?

Đầu năm con mặc chiếc quần hồng

Áo xanh, giày trắng xưa mẹ vá

Bên ngõ con chờ vạn nhớ mong.

Bóng mẹ ngày cuối năm

Thứ Ba, Tháng Hai 1st, 2011

******

Ta mỉm cười khi bình minh thức giấc

Màu ban mai trong ấy có mẹ yêu

Tia nắng hồng lấp lánh đến yêu kiều

Nhè nhẹ ôm bờ vai con bé bỏng.

Trên sân nhà in đậm hai chiếc bóng

Núi tay nhau trong khắc khoải đợi chờ

Con dang tay múa mấy điệu vu vơ

Cho hai bóng chập chờn chung bước nhảy.

Mẹ vừa đến, con thấy mẹ rồi đấy!

Giọt sương rơi hay lệ mẹ mùa xuân

Trông cánh đào vừa hè nở lưng tưng

Chúng gật chào ngày mẹ con gặp gỡ.

Ôm lấy bóng con ngập tràn thương nhớ

Nơi thiên đàng mẹ có khỏe vui không?

Cõi trần gian con vẫn sống với lòng

Điều mẹ dạy luôn tạc lời ghi dạ.

Chín xuân qua không mẹ vườn xuân giá

Mỗi một năm con chỉ đợi hôm nay

Ngày thiên đàng mở cửa thả hương bay

Cho con gởi những mộng mơ cùng mẹ.

Mẹ ơi!.. mẹ !…đừng vội đi mẹ nhé,

Hoàng hôn kia còn ở tận nơi xa

Một ngày thôi ngày của mẹ con ta

Xuân năm sau con vẫn chờ mẹ nhé.


Mười giờ sáng ngày 30 tết năm 2001 tôi tiễn mẹ lần cuối vào cơn mộng ngàn thu và cũng từ đấy mỗi khi tôi gọi hai tiếng mẹ ơi! mẹ ơi! nhưng không nghe tiếng mẹ vọng lại

Xuân này vắng con

Thứ Ba, Tháng Một 25th, 2011

Hơi sương giọt nước chưa tan

Đọng trên lá cỏ mơ màng nắng xuân

Bóng mai đổ xuống nửa lừng

Cành đào cười mỉm ngập ngừng sắc môi

Trông lên ngắm áng mây trôi

Thênh thang làn gió một trời xuân bay

Chắc là con vắng xuân nay

Chúc cha trăm tuổi xuân đầy mộng son

Mười hai mùa ngắm trăng tròn

Xuân sau gặp lại cha con khải hoàn.

Kính tặng ba Chiêu

Tình chị đêm xuân

Thứ Ba, Tháng Một 25th, 2011

Chị tặng các em mấy khúc xuân

Đầu năm tài lộc đến tưng bừng

Dồi dào sức khỏe thêm duyên mới

Náo nhiệt, xon xao, rộn cả xuân.

Chị gởi các em những nụ mai

Dù xa ngàn dặm vắng xuân này

Vườn xuân nơi chị tràn hoa nhớ

Đêm mộng chị em tay níu tay.

Mỗi xuân một tuổi tóc chị rơi

Em hãy lớn lên, lớn với đời

Năm tháng mai già không trẻ lại

Ngày xuân chi gởi em đôi lời.

Thân gởi các em: Việt,Quang,Lân và Châu

Xuân thanh bình

Thứ Ba, Tháng Một 18th, 2011


Giọt sương rơi nặng trĩu hoa đào

Sắc bướm từng đàn nối cánh nhau

Các trẻ nô đùa quanh ngõ trúc

Vàng oanh thỏ thẻ dưới bờ ngâu.

Cụ tiên cao tuổi bên bàn gõ

Đếm lá xem tay bói quẻ đầu

Vạn phúc muôn dân cùng thụ hưởng

Nhà nhà tài lộc tiếp xuân sau.

Xuân cầu duyên

Thứ Bảy, Tháng Một 15th, 2011

Én luyện từng đàn réo gió đông

Đào xinh hé nụ kết tơ hồng

Nghiêng nghiêng liễu rũ nơi đài phật

Lửng thửng mây trôi giữa chốn không.

Đầu xuân thiếu nữ đi xem quẻ

Cúi lạy ba keo kiếm tấm chồng

Xăm ứng năm nay duyên chửa đậu

Chờ ba xuân nữa chớ buồn lòng.

Cấm kỵ đầu xuân

Thứ Bảy, Tháng Một 15th, 2011

Xin chày còn cối bỏ cho ai?

Cô muốn tôi cho mượn đỡ ngày

Cuối tháng đầu năm thôi tính toán

Qua đêm song việc chẳng ai hay.

Mấy xuân giả suốt chày thêm rắn

Cối nẻ đôi đường vẫn cố xay

Rán rán vài xuân thay cối mới

Bà nhà biết được chết tôi này.

Xuân phát tài

Thứ Bảy, Tháng Một 15th, 2011

Hừng đông mở cửa thấy đào bay

Nằm mộng đêm qua én réo bày

Con đậu con bay con có bạn

Xuân về kéo số thử cơ may.

Bầu cua, tôm cá thua mờ mắt

Số đỏ, số đen sắp cạn tài

Bói quẻ năm nay làm khắm khá

Đầu thua, đuôi gở tiền về tay.

Thơ tình: Cánh mai rừng

Thứ Bảy, Tháng Một 15th, 2011


Hỏi cô bao tuổi hởi mai vàng?

Mai có rộn ràng mỗi xuân sang

Hương sắc nên thơ màu sắc dịu

Sáng nay trong nắng vẫn mơ màng.

Nhẹ nhàng ta đến cạnh cành xuân

Bần bật run lên những lá rừng

Có phải bao năm không bạn ngắm?

Lời ai lở rót lệ mai rưng.

Xin cho ta được làm tri kỷ!

Được ngắm hoa vàng những tiếp xuân

Trong gió cành xuân cười rúc rích

Nụ mai như hiểu chớm vui mừng.

Thơ tình: Chuyện hoa xuân

Thứ Năm, Tháng Một 13th, 2011

Rủ nhau đi hái lộc đầu năm

Anh hái tặng em nhánh lộc vừng

Anh bảo chờ khi hoa hé nụ

Là ngày anh kể chuyện hoa xuân.(1)

Năm ấy tôi về lá mới thay(2)

Vườn mai lớm chớm nụ xuân gầy

Nghe trong hơi thở làn hương mới

Và cả trời xuân ướt cỏ cây.

Thấp thoáng xa xa một dáng đào

Ngập ngừng tôi đến hỏi đôi câu

Trông qua mày liễu bờ môi thắm

Vội vã lòng trai xuân gởi trao.

Thế rồi tôi có cả mùa xuân

Thổn thức mộng mơ chẳng phút ngừng

Nàng cũng như ta yêu lẫn nhớ

Nụ hôn trao tặng ngày ta đi.

Tôi xuống thành đô em cách xa

Mấy mùa thư gởi gấm lời ngà

Tháng năm mong đợi hồi âm đến

Heo hắt đêm nằm ta trách hoa.

Chiều thu gió lạnh sớm tràn qua

Thương nhớ người xưa vội bước tìm

chợt biết hoa xưa về cát bụi

lời người bở ngở lòng xót xa.

Căn bệnh hiểm nghèo cướp mất em

Dòng thư đẫm lệ lúc cơ hàn

Xin anh đừng nhớ loài hoa dại

Như giấc mơ hồng đêm cuối xuân.

tình đến rồi đi như gió bay

hồn hoa rụng xuống có ai hay

trời gieo cay đắng và oan nghiệt

sao bẻ tơ duyên trọn kiếp này.

Từ đó tim mình luôn khắc sâu(3)

Tìm nơi hoang vắng thả u sầu

Gặp em sắc bướm, hồn ve cũ

Xin tỏ một lần xoa nỗi đâu.

Em có hờn ghen có giận không

Thời gian em gởi kẻ hai lòng

Sao em không nói và không nói?

anh đã yêu rồi em biết không?…

Trăng xuân

Thứ Năm, Tháng Một 13th, 2011

Trăng non nửa tỏ, nửa mờ

Bay qua vườn mộng trăng chờ bóng ai?

Dáng đào cùng với dáng mai

Đêm xuân rực rỡ trăng gày ngẩn ngơ.


Lục bát chào xuân

Thứ Năm, Tháng Một 13th, 2011

Nghiêng nghiêng năm cánh hồng đào

Le se ngọn gió đông chào nắng mai

Trông kìa cô ả ngóng ai

Đi đâu thơ thẩn làm say vườn hồng

Xuân reo réo rắc bên lòng

Núp sau rặng trúc chờ mong trao lời

Tan tình đôi cánh mai rơi

Bay bay trong gió dệt lời xuân yêu

Hương xuân thoang thoảng nắng chiều

Say say duyên mới rượu nồng vui xuân.


Nhịp xuân

Thứ Năm, Tháng Một 13th, 2011

Rượu ngấm lâu rồi mắt cũng say

Nhìn rắn hóa rồng tóc hóa mây

Cô em bên ấy tròn bao tuổi?

Một lúc lên tiên dám tỏ bày.

Trai chưa vợ ngày đêm lạnh bóng

Hoa bên dòng có chủ hay chưa?

Nắng xuân ngả đến vườn dừa

Trầu cau dặm hỏi lọng thưa anh hầu.

Đàng ấy hỏi thì em xin tâu!

Hai mùa trăng rụng tuổi theo sau

Cha mẹ, anh em đều khuất bóng

Một chiếu, một chăn, một mái lầu.

Thế sự bên đời không màng tới

Giàu sang phú quý tựa chiêm bao

Còn gì mơ tưởng nữa đâu

Chàng say hay tỉnh em nào để tâm.

Buồn xuân

Thứ Hai, Tháng Một 10th, 2011

Sương rơi man mác cảnh âu sầu

Lộ hẹp xa dần sông vắng đâu

Sắc liểu phai màu hoa rủ cánh

Người về sông núi đã quên nhau.

Mưa xuân rơi nhẹ hồn xuân vỡ

Vành nguyệt treo nghiêng nhạt nhẻo màu

Ngỏ trúc ai buồn nghe lá rụng

Đường xưa bến nọ có còn đâu?…

  • Chiều buồn, xuân 2011

Dĩ vãng xót xa dĩ vãng buồn

Mưa xuân rơi nhẹ chiếc lá run

Lập đông se lạnh hay lòng lạnh

Mây xám mơ màng mưa vẫn tuôn.

Dĩ vãng xót xa dĩ vãng mờ

Ta về gom lại những ngày thơ

Đường xưa ta ghé bờ trăng xuống

Lạc bước vườn đào hồn ngẩn ngơ.

Thơ tình: Chuyện ba người

Thứ Ba, Tháng Một 4th, 2011

Một mùa xuân nữa đến trong tôi

Dưới nguyệt đêm sương tóc mơ màng

Lầu trúc liêu siêu màu trúc cũ

Cung đàn khêu nhẹ bóng mây tan.

Hương quỳnh len lỏi vào trong gió

Nàng cúc buồn buồn chẳng hé môi

Ôm mộng ngủ vùi bên giá rét

Trông hoa mà dạ luốn bồi hồi.

Rối lòng tôi nấp dưới cành xuân

Thổn thức năm canh trăng nửa vừng

Ôm cúc, thương quỳnh sương thấm lạnh

Hôn quỳnh, lo cúc lệ mưa rưng.


Mưa xuân

Thứ Ba, Tháng Một 4th, 2011

Mưa xuân rơi lạnh nước xuân sầu

Mừng bạn bao năm gặp lại nhau

Giữa đất tam kỳ khơi niềm cũ

Một thời thơ mộng đã đi sâu

Tan cuộc chia tay lòng xao xuyến

Kẻ đi lặng lẻ dưới mưa rào

Người về heo hắt lòng canh cánh

Thầm hỏi bao giờ đến xuân sau?…

Thân tặng Bảo Lâm

Tình bạn

Thứ Ba, Tháng Một 4th, 2011

Hồn xuân gỏ cửa dáng xuân ca

Bạn đến thăm tôi bóng xế tà

Chén rượu dòng thơ thay lời cảm

Ngọn đèn khêu mãi thế trăng sa.

Đầu non sao rụng lòng lo sợ

Canh điểm kia rồi lời thiết tha

Đà Nẵng Tam kỳ tình tri kỷ

Xuân sau gặp lại dưới trăng ngà.

thân tặng hai bạn : Chiến và Liễu mình rất vui được biết hai bạn và bay giờ vẫn còn vui….

Du xuân

Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 25th, 2010

Gậy trúc theo ông chúc bạn xưa

Đường xa mỏi gối tạm bóng dừa

Gió xuân nhè nhẹ hồn du lão

Bác xã trông lên nắng trật trưa.

Đến thềm bạn cũ vui khôn xiết

Rượu rót, tay nâng mấy chẳng vừa

Xuân mới thương về lời xuân trước

Canh tàn ngất nghểu bóng trăng đưa.

Làn gió xuân đang đến gần, Hoàng Trúc xin cầu chúc mọi người, mọi nhà trên toàn thế  giới, hạnh phúc và gặp nhiều may mắn

Xin chân thành cám ơn các bạn đã vào xem trang thơ

Thơ tình: Mãi một mùa xuân

Thứ Sáu, Tháng Mười Hai 24th, 2010

Trong em vẫn có mùa xuân trẻ mãi

Với mộng vào hái lẹ cánh đào đông

Tắm gội tóc tiên mãi thơm nồng

Ủ màu da trắng mịn màng hương cỏ.

Ai bảo rằng em già đi trước gió!

Không! em không chịu nói vậy bao giờ.

Ngày qua ngày ngắm cảnh thả vần thơ

Tóc có bạc nhưng hồn mây vẫn nuối.

Em không chịu đâu! cái mùa xuân cuối.

Môi hoa mặn mà nhẹ dáng xuân xa

Mặc cho ai gởi gắm mấy lời già

Nhưng em vẫn thích là em, cô bé.

Anh tệ lắm, sao vô tình thỏ thẻ?

Làm mi đây lệ ngắn lấn lệ dài

Nụ mai vàng ngậm đợi giọt sương lay

Em cũng đợi lời hồng ai gởi lại.

Mời anh về thăm quê em

Thứ Tư, Tháng Mười Hai 22nd, 2010

Mời anh đỗ bước ngắm quê em

Đà Nẵng Miền Trung dãi đất mềm

Mưa gió bốn mùa luân chuyển đổi

Đông tràn lũ kéo đất xanh thêm.

Thu sang sông núi chia màu lá

Vào hạ biển hòa bãi cát đêm

Hải sản thú rừng quanh năm đủ

Xuân nay mai nở rộ bên thềm.

Điệu gày

Thứ Ba, Tháng Mười Hai 21st, 2010

Tôi vẫn thường đi qua ngỏ ai

Nghe trong vườn ấy ẩn hương nhài

Tôi đeo chân gió vào xem thử

Và ngủ qua đêm, quên cả ngày.

Mở mắt trông lên mùa xuân đến

Mai rơi một cánh đậu bờ vai

Lòng vui như trẻ vừa mới lớn

Vội viết lời thơ gởi bạn này.

Tôi yêu thơ bạn là như thế!

Mơ mộng, chân thành nhặt lời hay

Cuốn cả hồn tôi vào lẻ sống

Bay bay, lơ lửng hết năm dài.

Mong ai mở cửa vườn thơ thẩn!

Gọi với tên tôi hãy đến đây

Sung sướng tóc già như xanh lại

Đôi tay ngoan ngoãn vũ điệu gày.



Dáng xuân xưa

Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 5th, 2010

Gió đông chợt thổi đến vườn đào
Lác đác mầm non gợn thanh tao
Vội vã cánh tiên cười bóng gió
Nhẹ nhàng dáng lụa hứng mưa ngâu.

Xuân sau rảo bước hàng phố cũ
Nắng mới tràn qua luống anh đào
Dõi mắt trông theo người đổ lại
Đêm về thầm hỏi dáng xưa đâu?…

Thơ tình: Chơi hoa nứt nẻ

Thứ Ba, Tháng Mười Một 23rd, 2010

Chiều ba mươi chợ hoa ngập lối

Bác tìm gì hối hả thế kia?

Bán buôn ế ẩm thế này,

Cành hoa mai ấy cũng hay bác à.

Tuổi tôi nay cũng đã già

Đồng lương thấp kém dám mà mó tay

Kìa nàng nứt nẻ hay hay

Một đồng mua lấy mà xây mộng vàng

Đêm xuân dưới ánh trăng vàng

Hồng hồng, đỏ đỏ đều ngang nhau mà

Biết chăm, biết bón, biết rà

Quanh năm đặng ấm cửa nhà đấy thôi.