Buồn
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 5th, 2011
(cảm tác bài thơ buồn Viet Dương Nhân )
Đếm từng canh nỗi buồn ê ẩm
Chăn gối nào hay biết giá đêm!
Cảnh đông tuyết rụng trắng thềm,
Thương đời phiêu bạc, thương em càng nhiều.
Nơi đất khách điều hiu bóng nguyệt
Nhớ quê nhà nhớ tiếng lá rơi
Đêm nay thao thức bên đời
Bóng em xa quá trăng vời vợi trông.
Mộng cứ tưởng mà lòng lo sợ
Ngày trôi mau tình ngỡ mơ hồ
Thuyền em gió thổi bến mô?
Anh về sông nước nhấp nhô cỏ rều.
Dĩ vãng xa cảnh nghèo thiếu hụt
Sợ em buồn thân buộc tha phương
Mộng còn ngây ngất người thương
Biển đời sáng tối phố phường đổi thay.
Tay vịn gió – ào – bay vạn nẻo…
Người mong tình dạ héo thâu đêm
Bao giờ tay nựng má em?
Nỗi buồn bốc khói đâu thèm kiếm ta.