Vua ăn mày
*****
Cái kiếp lang thang bởi phận nghèo
Không tiền đong gạo chẳng ai kêu
Hàng rong, quán nhậu chen chật ních
Lối hẻm mình ta lội vắng teo.
Sáng sáng ăn hôi mò hố rác
Chiều chiều nốc rượu ngã nằm lều
Đêm đêm quần áo hào hoa phết
Chảnh chảnh xem chừng lắm gái theo.
Categories: Thơ đời, Thơ vui
No Comments »
« Thơ tình: Dạ hương | Home | Vườn số phận »