Thơ tình: Vườn đậu đỗ
Sợ gì lấp ló sau vòm liễu?
Đất rộng người thưa chớ có vì.
Qua chơi mới biết vườn rộng hẹp
Mẹ thầy đi vắng có mấy khi
Còn không mau đến nhặt hạt đỗ
Chờ ba xuân nữa chẳng còn gì.
Categories: Thơ tình, Thơ vui
5 Comments »
« Túy sầu | Home | Thơ tình: Nụ tầm xuân »
Tháng Mười Một 2nd, 2010 at 1:40 Chiều
Vội vàng chi nghĩ gái lỡ thì
Hỡi người con gái đợi chim ri !
Đâu biết đằng sau mấy khóm liễu
Có kẻ mãi tìm chiếc lá diêu
Chẳng thiết trời cao, vườn rộng hẹp
Thầy Me còn đó, có hay không ?
Hạt đỗ cô gieo xin nhặt hết
Ba xuân góp lại một buổi chiều
Tháng Mười Một 2nd, 2010 at 4:39 Chiều
Khen ai hạ bút gói vần thơ
Trăm con trăng mộng đứng đợi chờ
Gió xuân đâu phủ dòng thơ bạc?
Chữ nghĩa em đây cũng lờ mờ.
Giọt mưa réo rắc bên ngõ vắng
Lá liễu buông mình nhánh lơ thơ
Chìa vôi lách cách tìm chi đấy
Hót lên mà gởi trọn ý thơ.
Xin ai gõ tiếp dòng thơ cuối
Có kẻ mê thơ vẫn đợi chờ
Nguyên Phan bên ấy còn thức chứ…
Tháng Mười Một 2nd, 2010 at 9:18 Chiều
Tôi vẫn thức đây, vẫn đợi chờ
Gói thơ xin gởi người trong mơ
Cách xa ngàn dặm, không ngàn dặm
Bởi có hay không vẫn mặn mà
Tháng Mười Một 3rd, 2010 at 6:55 Chiều
Câu thơ cuối không biết có hợp không, mong Trúc thông cảm nhé !
Xin ai gõ tiếp dòng thơ cuối
Có kẻ mê thơ vẫn đợi chờ
Nguyên Phan bên ấy còn thức chứ . . .
Bên này trăng mộng nhớ trăng say
Tháng Mười Một 3rd, 2010 at 7:41 Chiều
nguyên phan nghỉ thế nào nếu Trúc viết câu này là:
Xin ai gõ tiếp dòng thơ cuối
Có kẻ mê thơ vẫn đợi chờ
Nguyên phan bên ấy còn thức chứ?
Hay dệt mộng vàng bên cõi mơ.
Nguyên phan ơi! đừng có lo, sẽ có người khác viết hộ cho anh em mình đấy .Chỉ là chưa có thời gian thôi.