Đất và cỏ
Nghe chiều thơm ngát, đời xinh xinh đầy
Dòng người nghiêng ngã bỡi ai?
Còn tôi nghiêng ngã bỡi say thơ chàng
Bể trời, nam bắc – đông tây
Bể yêu chỉ một đựng hai tâm hồn
Lâu rồi quên chuyện phấn son
Đêm nay qua kính thấy còn chút duyên
Tay nâng cọ nếp truân chuyên
Vẽ đôi mày nhạt, vẽ thuyền gió đưa
Bến nào em nợ trăng xưa?
Vui nào lấp nổi cho vừa nhớ nhung?
Gặp nhau vẫn thấy chưa cùng
Hôn rồi vẫn thấy chưa chung mộng đầu
Em cười che nửa trời sao
Hồn anh ngã xuống nấp vào áo em
Trắng đêm vùi với trắng đêm
Cho tình trai gái say thêm… Để rồi!…
Mai này hai ngã chia đôi
Ngàn năm cỏ đất… lại bồi sông quê.
Categories: Thơ đời, Thơ tình, Thơ xuân
5 Comments »
Tháng Chín 13th, 2012 at 7:53 Chiều
ĐA TẠ.
Tặng LHT
———-
Người ta thừa bạc…mua tình
Kẻ cần tiền đổi ba sinh mấy đồng.
Anh đây chỉ một tấm lòng
Trái tim độ lượng giữa sòng đời thâm.
Em là giọt nắng tri âm,
Em là hạt cỏ bén mầm tươi duyên
Ru ta quên bớt muộn phiền,
Ru ta ngọt giọng thuyền quyên thật thà.
Em là thơm ngát hương hoa,
Là men cổ tửu hoàng hoa Đào Tiềm,
Hồn anh lỡ vướng duyên em
Gọi hoài trúc mộng bên thềm nhân gian.
Ru ta …nửa giấc mộng vàng,
Còn vỡ nửa giấc bàng hoàng nhức tim!
Em là biền biệt cánh chim
Uyên ương gãy cánh mộng chìm rong rêu!
Cỏ vàng đất vẫn còn yêu
Đất vàng cỏ héo tiêu điều…tiếc thương.
MCS
Tháng Chín 14th, 2012 at 2:22 Chiều
ĐA TẠ.
Tặng LHT
———-
Người ta thừa bạc…mua tình
Kẻ cần tiền đổi ba sinh mấy đồng.
Anh đây chỉ một tấm lòng
Trái tim độ lượng giữa sòng đời thâm.
Em là giọt nắng tri âm,
Em là hạt cỏ bén mầm tươi duyên
Ru ta quên bớt muộn phiền,
Ru ta ngọt giọng thuyền quyên thật thà.
Em là thơm ngát hương hoa,
Là men cổ tửu hoàng hoa Đào Tiềm,
Hồn anh lỡ vướng duyên em
Gọi hoài trúc mộng bên thềm nhân gian.
Ru ta …nửa giấc mộng vàng,
Còn vỡ nửa giấc bàng hoàng nhức tim!
Em là biền biệt cánh chim
Uyên ương gãy cánh mộng chìm rong rêu!
Cỏ vàng đất vẫn còn yêu
Đất vàng cỏ héo tiêu điều…tiếc thương.
MCS
——
Cám ơn anh MCs! ….giong điệu của anh luôn có gì đó ngao ngán đời, may là chưa ngao ngán tình…. hi hi…
Tháng Chín 14th, 2012 at 12:13 Chiều
Chợ tình Khau Vai còn gọi là “Chợ phong lưu”, có từ năm 1919, chợ họp trên một quả đồi tại thôn Khau Vai, xã Khau Vai, huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang. Chợ họp mỗi năm một lần vào ngày 27.3 (âm lịch); gọi là chợ, nhưng không phải nơi để buôn bán hàng hóa, gần như không có người bán, người mua hàng hóa đúng nghĩa mà chỉ có một số người bán đồ ăn uống phục vụ cho những người về đây họp chợ.
“Đợi anh hết mùa lanh, đợi anh qua mùa đào
Vượt đỉnh Mã Pí Lèng, ta tìm về với chợ tình Khâu Vai…”,
Tháng Chín 14th, 2012 at 2:23 Chiều
“Đợi anh hết mùa lanh, đợi anh qua mùa đào
Vượt đỉnh Mã Pí Lèng, ta tìm về với chợ tình Khâu Vai…”,
“Đợi anh hết mùa lanh, đợi anh qua mùa đào
Vượt đỉnh Mã Pí Lèng, ta tìm về với chợ tình Khâu Vai…”,
VMT
_____
Cám ơn ông già giải thích rõ ràng. Thế ở đó ông gì có gởi gắm gì không???…. hi hi….,
Tháng Chín 14th, 2012 at 2:56 Chiều
Không đâu.
“NGỘ” đời chứ không ngao ngán như LHT nghĩ đâu.
Trong cái vòng của ĐẠO làm gì có kẻ thoát ra khỏi nó chứ?
Nhị khí âm dương hóa sanh vạn vật, luân hồi vay trả đâu phải chuyện đùa.
Ha ha…Em có thấy bây giờ “TÔN NGỘ…CÓ” nhiều gấp vạn lần TÔN NGỘ KHÔNG không em?
Nếu không CÒN MỘT CHÚT TÌNH thì anh cũng thành…TÔN NGỘ…CÓ lâu rồi.
A di đà phật!