Rùa tìm người học làm thơ
Bớ bớ! anh mình chớ chịu thua !
Vạn năm trăng tỏ trước sân chùa
Mần tăng đứng ngáp sen rơi giếng
Năm tháng nở “rùa” Cán Bộ mua
Chập chập, rùa cười mép cứng đơ
Ba ba- mẹ mẹ, ghép- I – tờ
Ngoằn ngoèo giấy bút – thằng con nhỏ
ỉ chả! ba mình giỏi áng thơ
Xấu mặt, buồn lòng, rùa rút cổ
Đêm rằm tháng bảy bỏ đi tu
Lạy trời tặng bố thêm con mắt
Đón gió, xem mây, chớ có mù!
Nghe đồn Quảng Ngãi có thi nhân
“Cởi áo lam ông” tìm đến gần
Lúa giống ai gieo ruộng nước bạc?…
Rùa cười… rơi lệ… rụi luôn chân.
Categories: Thơ điên, Thơ vui
1 Comment »
« Tân cách thơ | Home | Cõi riêng mình »
Tháng Sáu 25th, 2012 at 7:05 Sáng
LỜ LỢ
Đừng có hò theo kiếm chút mu
Thèm chi rùa , ghẹ để trầy khu
Ba trăm một xác tha hồ chọn
Vài chục ngàn…em mặc sức bu
Nam tử bất tài thi lẫn trí
Phụ nhân chớ hám lú cùng ngu
Dê con chớ húc đầu vô đá
Không khéo lại mang hội chứng đù.