vầngTrăng đơn
Trong tim anh một phần thịt đã chết
Vết thẹo tình ai đó cắn từ lâu
Em chạm nhẹ anh tuôn dòng nước mắt
Buốt lòng em úp mặt giấc đơm sầu
Tình đánh mất anh giận đời cáo xé
Mượn bóng xa đổi lấy một hình hài
Đêm trăng trở em thầm thì khe khẽ
Có bao giờ anh thật sự yêu em?…
Ngàn vì sao lấp lánh ánh xuyên rèm
Qua song cửa nỗi buồn cao vời vợi
Linh hồn anh, một đời không chạm tới
Mây đông tràn đưa nhẹ bóng trăng đơn.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
5 Comments »
Tháng Sáu 21st, 2012 at 6:00 Chiều
Tấm hình nầy đẹp.
Bài thơ nầy hay
Đêm nay họa lại
Chúc nàng vui say.
Bây giờ bận quá
Không họa được rồi
Bài thơ lời ngọt
tưởng là đôi môi.
Tháng Sáu 22nd, 2012 at 9:58 Sáng
Đêm nay họa lại
Chúc nàng vui say.
Quỳnh Hương qua đêm
Hoa rụng bên thềm buổi sớm mai
Đêm qua gió lạc đến tìm vay
Mang theo hơi nước vùng tâm bão
Thả nặng hạt sương lạnh cánh gày
Tình hận năm xưa không kết nhụy
Vỡ lòng ngày mới trút hờn cay
Bên đời mượn bóng xây mộng cũ
Người đứng nâng hoa lệ ướt dài
Tháng Sáu 22nd, 2012 at 11:01 Chiều
Ngàn vì sao lấp lánh ánh xuyên rèm
Qua song cửa nỗi buồn cao vời vợi
Linh hồn anh, một đời không chạm tới
Mây đông tràn đưa nhẹ bóng trăng đơn.
Đã cập nhật ngày 21-6-2012
———
chạm một chút cho trăng vào song đợi
giởn thềm rêu
hương hoa cỏ hòa sương
đêm nguyệt thẹn, nửa hồn mây chới với
nửa hồn ta thoi thóp với vô thường
hi hi!
Tháng Sáu 23rd, 2012 at 5:47 Sáng
sao không thấy chủ nhà vậy ka2?
Tháng Sáu 23rd, 2012 at 11:52 Sáng
ãin lỗi ông già nhé!….
Mấy hôm nay người nhà sang chơi nên bà già bận quá, chúc ông già ăn tết “đoan ngọ” đừng trúng thực nhé!….. cười….