Đợi cành san hô
Thân tặng người Q N
Anh là biển, muôn đời làm sóng vỗ
Ngẩn ngơ chiều, em lội bãi hoang ca
Ào ạt bờ, lặng lẽ về khơi xa…
Ôi! con sóng bạc đầu trong nỗi nhớ
Em yêu anh! một đời bờ rạn vỡ
Bám thời gian thân cát cũng hao gày
Tình chúng mình như vệt nắng hong mây
Ôm trong gió – gió không hình, không sắc
Tan vào nhau, hai linh hồn vướng bận
ấp mộng đời chia sẻ những thương đau
Biển và bờ chưa khoảnh khắc rời nhau
Dù muôn kiếp chẳng thể hòa xác thịt
“Mùa san hô” năm nay còn rất ít!
Anh nhớ tìm một nhánh tặng bờ em.
Categories: Thơ điên, Thơ đời, Thơ tình
1 Comment »
« Hãy về bên em | Home | Say cô đơn »
Tháng Sáu 19th, 2012 at 6:35 Sáng
TA TRAO NHAU
“Mùa san hô” năm nay còn rất ít!
Anh nhớ tìm một nhánh tặng bờ em.
(Thơ LHT)
Bờ em ngọt nắng sương chìm
Hoa mai rụng cuống trên miền hoang vu
Anh hôn ốc đảo sa mù
Cành san hô mọc ta vừa tặng nhau.
Bờ em trắng tuyết một màu
Đồi xanh cỏ dại lối đầy anh qua
Mây chiều vướng giữa chiều tà
Hồn anh vướng giữa mặn mà ngực em
Hai mình cùng thức với đêm
Cành san hô mọc anh thèm trao yêu
Không còn ngày tháng cô liêu
Có em ,ta có thêm nhiều ái ân.
MAI CHIÊU SƯƠNG
19/ 6/ 2012
(Bỏ dùm còm bài trên nhé.)