Tuyệt Tác Mù
Em buồn quá gục đầu bên giấy bút
Viết gì đây một khoảng trống im lìm
Nhân thế đó dòng người chen lối gió
Xáo trộn đời âm thanh vỡ quanh tai
Khép nhẹ mắt, tuổi mi buồn ướt lệ
Nghe thời gian trôi chậm nắng chiều phai
Nót- gita- không lời, tay rãy phím
Bổng mơ màng người ấy ở đâu đây…
Ngày tháng nào?… cho ta tìm hò hẹn!
Bóng hình nào?… xin nô lệ vì nhau!
Sao anh cứ ẩn trong màng sương khói
Tuyệt tác này chưa trọn vẹn vì đâu?….
Vì sao thế?… vì ai anh yếu đuối?…
Hay vì em ngu muội nhấn chìm mình?
Có lẽ nào tim anh thành sỏi đá?…
Một vết hằng dĩ vãng chẳng phôi pha.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
3 Comments »
« Phố cũ em về | Home | Con Thuyền Độc Mộc »
Tháng Năm 27th, 2012 at 10:01 Chiều
Lâu nay không thấy HT sang chơi nhỉ.
Không biết có giận gì không?
xin một lần quên người trong giấc ngủ
để hồn trăng xuống thấp chiếu chăn hồng
giận mà chi cho bóng đêm trở lạnh
thương làm gì?… biển đời nổi cuồng phong….
l
Tháng Năm 27th, 2012 at 10:41 Chiều
ông già chào bagia!
LAO XAO
bệnh níu lưng
buồn lâng lâng
ôm tim ngực đông
vạn lần nhớ xưa
tháng hồng phượng
xám mây mưa
em xa
chân mỏi
chưa vừa nhớ nhung
nằm nghe
tiếng gió xa rừng
trở trăn giấc
mộng vô thường
gọi tên….
em và tôi
ai lãng quên?
lao xao lá hát lòng liên miên
tình!
Tháng Năm 28th, 2012 at 6:56 Chiều
nằm nghe
tiếng gió xa rừng
trở trăn giấc
mộng vô thường
gọi tên….
em và tôi
ai lãng quên?
lao xao lá hát lòng liên miên
tình!
rừng xanh đợi gió ru chiều
bâng khuâng ai nhớ?
ai nhiều…. nhớ ai?…
gọi mùa thu cũ về vây
gọi đàn sẻ nhỏ, gọi ngày đã yêu….
Rất vui thấy ông già chắp cánh lại …. hi hi…. cái nóng mùa này chắc hành ông già nhiều nghe…. giữ sức khỏe