Cô láng giềng
Ai bảo anh, gọi em là cô bé!
Mỗi tan trường em lẽo đẽo theo sau
Cánh ve non khép mở chẳng bao lần
Mang dĩ vãng chôn sâu vào ký ức
Ai bảo anh, gọi em là cô bé!
Để bây giờ ánh mắt buồn xa xăm
Nếu ngày ấy cho lời ru dịu nhẹ
Thì hôm nay em là của anh rồi
Em vẫn nhớ như in màu trăng cũ!
Em còn yêu cái bóng của một thời
Và mùa xuân với bao niềm khát vọng
Giữa đất trời đã sanh nở “anh em”
Em còn nhớ mùa đông cơn gió rét!
Lạnh đơn côi cơn mộng chẳng tìm về
Nhà bên ấy có người không chờ đợi
Cô láng giềng nay đã đón xuân xa.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
1 Comment »
« Yêu người nghệ sĩ | Home | Sương Trúc 02 »
Tháng Năm 2nd, 2012 at 6:00 Chiều
Anh đã ghi cảm nhận cho Cô Láng Giềng nhưng ghi nầm ở bài Yêu Người Nghệ Sĩ mất rồi! THôi em đọc cảm nhận cho Cô Láng Giềng ở bài “Yêu Người Nghệ Sĩ ” vậy.
Lại nói đến NGười nghệ sĩ, anh mời em thưởng thưc ca khúc Đời Nghệ Sĩ của anh ở đây:
http://www.youtube.com/watch?v=RaCILF86_eY
và cũng trong trang Youtube này, em có thể nhìn về phía panel bên phải để chọn xem và nghe các bài khác của anh.
Chúc em vui!