Hoa mùa hạ
Em sẽ đi! không về bên giấc mộng
Đêm bình yên, anh khỏi trở trăn nhiều
Đây mảnh hồn, đành gieo vào trăng nước
Còn biết mình có chỗ để lang thang.
ở nơi ấy! chắc niềm vui rộng lắm…
Mỗi sáng chiều, chim chóc đến hân hoan
Còn đâu nữa… một khoảng đêm chờ đợi…
Rụi qua mau, trái nhớ đã hết mùa
Thôi cứ để cây sầu bên góc gió
Rảy lời thơ vớ vẫn chảy về trời
Rụng xuống giấy một vệt hôn của nắng
Giữa hạ buồn, hoa nở dưới sương mai.
SÀI GÒN VÀ…..
Thân tặng HT
SG xưa có mưa chiều nay?
Xin gửi lại Bạch Đằng màu nắng xế
và hoa tím trên dòng kênh Bến Nghé
lặng lờ trôi cho mơ ước vơi đầy
có lẻ SG không còn nắng thủy tinh
Nguyễn Du Phố me không rơi từng lá
áo học trò tà thôi bay nghiêng ngã
nên người xa ngồi thương nhớ một mình
SG bây giờ nắng nhiều hơn sương
bụi khói trần gian mờ nhân ảnh
giữa phố đông người sợ nghe lòng hiu quạnh
nên cứ xa SG dù rất nhớ, rất thương….!
Tác giả- Vũ Miên Thảo
Categories: Chưa được phân loại, Thơ đời, Thơ tình
1 Comment »
« Hoa của một bàn tay | Home | Sương Trúc »
Tháng Tư 27th, 2012 at 2:28 Chiều
Em có về rồi cũng được gì đâu?
Hoàng hôn cũ đã không còn trở lại
Tiếng bìm bịp gọi hoài con nước lớn
Thuyền sang sông bến cũ cát lấp rồi.
Em có về…gió lạ thổi mây trôi.
Vườn mộng trước xác xơ cành lá rụng
Hạt tình khô mọc lên rừng lá mới
Em có về anh lạc cõi mông lung.