cội nguồn
Hoàng Trúc cùng các học sinh trường Rose Marie Academy cùng học về hạt lúa vàng
cái mà con cần phải học con ạ!
Tìm lại mình
Ngã lưng trên rạ chín vàng
Hương rơm thoang thoảng lòng càng nhớ quê
Trời chiều én liệng lê thê
Cánh chim phiêu bạc đường về còn xa
Qua xuân hạt lúa nõn nà
Xứ người ta ngụ thịt da trộn mùi
Tiếng chày giã thóc tới lui
Trắng trong hạt gạo niềm vui chia cùng
Đất trời vạn vật nương chung
THoáng nghe trong gỗ thạch sùng đẽo hương
Ngẫn ngơ hỏi chốn vô thường!
Bao giờ quê mẹ, rộng đường chim bay???….
Categories: Thơ đời, Thơ xuân
2 Comments »
« Trăng thơ và rượu | Home | Tình dã thú »
Tháng Ba 5th, 2012 at 9:05 Chiều
Anh thích mục nầy lắm.
——
Anh đã từng ngủ ổ rơm như tiền sử.
Từng giả lúa non khuấy cháo húp qua ngày
Từng còng lưng mót lúa…em tin không?
Thương chị Dậu…”tắt đèn”…bán chó.
Ai phú quý quên quê hương ruồng bỏ
Mái tranh chiều khói rạ bốc thành mây
Ai lớn lên vội quên những luống cày
Ướt mồ hôi bao đời trên ruộng lúa?
Nếu cứ thế…đến một ngày nhân bản
Cũng quên luôn thì có phải người không?
Tháng Ba 6th, 2012 at 12:34 Chiều
Anh đã từng ngủ ổ rơm như tiền sử.
Từng giả lúa non khuấy cháo húp qua ngày
từ tấm bé đã ngửi mùi rơm rạ
khi lớn lên nhẫn cỏ tập làm duyên
anh em mình lỗi số mới lạc thuyền
nên cách biệt khoảng trời không vĩ tuyến…..