Bà cụ bán hoa

Posted by Hoàng Trúc on Tháng Hai 5, 2012

Chuyện ngắn

Một làng nọ. Có một bà cụ ngoài 70 sống một mình. Thường ngày bà cụ vào rừng hái các hoa dại, đem đến chợ bán kiếm sống qua ngày.

Ngày mai, là ngày lễ tình nhân!

Bà cụ hơi lo,  hôm đó mọi người chỉ mua hoa hồng.

Nghĩ rồi!… nhưng cụ vẫn vào rừng hái hoa.

Bất chợt cụ nhìn thấy một cây hoa hồng đỏ lạc giữa rừng, cánh hoa mịn màng, Bà cụ vui quá cắt cẩn thận rồi đi nhanh cho kịp phiên chợ.

Hôm nay chợ đông đúc nhĩ!

các chàng trai choi choi, thanh niên, ông già đều có,Họ chen nhau mua hoa .

Người tặng tình nhân, người tặng vợ….

Giỏ hoa bà cụ cũng nhiều người qua lại! ….

Một anh thanh niên đẹp trai bước tới nhìn giỏ hoa bà cụ . Anh ngắm cành hoa hồng một lúc, chợt nghĩ! Chắc hoa này bán rồi, anh bỏ đi.

Một lát sau một cậu trai trẻ hơn cũng đến nhìn hoa hồng, cậu nghĩ!

Chắc là… nó đắc lắm!… Rồi cậu chép miệng sang hàng khác.

Lại thêm một người nữa trung niên cùng ngắm nhìn cành hồng khen hết lời, ông ta nghĩ!

Hoa đẹp như vậy hiếm,  có  mua  dễ bị đắc, hoặc hớ rồi ông cũng bỏ đi.

Trong giỏ hoa bà cụ các hoa khác đã bán hết chỉ còn lại mấy cành hồng Bà cụ vô cùng ngạc nhiên!!!

Tại sao thế nhỉ?

Rồi bà cầm cành hoa nhìn đi nhìn lại ồ!… thì ra mình quên để giá tiền trên ấy nhưng các cành hoa khác đều có giá kẹp vào.

Xung quanh buổi chợ đã tan

Kít… kít- từ phía sau bà cụ quay lại.

Một anh chàng đạp xích lô vừa đến,

Chào cụ! Còn cành hoa nào không cụ?

bán cho cháu một cành!

Bà cụ cười khà khà …hoa bà bán hết rồi chỉ còn lại mấy cành hồng đẹp thế này mà chẳng ai hỏi đến!

Thế cụ bán cho cháu nhé!

thôi bán buôn gì chợ hết rồi tôi mang hoa về chỉ vướng tay, Tôi tặng cậu đấy!

Anh chàng đạp xích lô nghèo rách mồng tơi ôm mấy cành hồng vui như trẻ mới lớn.

Trên đường đi về nhà bà cụ lẩm bẩm….

Hoa cũng như người ( hồng nhan bạc phận) năm xưa mình đẹp nhất làng, ai cũng khen tới khen để thế mà cuối cùng lại gặp anh nuôi vịt ngày không đủ ba bữa. Các bạn cùng lứa con nào cùng lấy chồng không bác sĩ thì kỹ sư than ôi!… nghĩ mà buồn!….

Em xinh như một đóa hồng

Trăm con bướm lượn lòng vòng xem chơi

thật là quân tử trên đời

nào xem vỏ lụa gởi lời trâm anh.

Last modified on Tháng Hai 5, 2012

Categories: Chưa được phân loại
3 Comments »

« | Home | »

3 Responses to “Bà cụ bán hoa”

  1. VuMienThao Says:

    tự nhiên bổng thấy nhớ ai nhiều?
    xuân hết chiều đi đời vẫn vơ
    vườn rộng trời sao đêm khó ngủ
    người xa mong gặp bút thư chờ
    ———
    LANG THANG CÂU THƠ

    lang thang
    chiều
    xuân bơ vơ
    tình xuân rịn rịn, ngu ngơ tiếng lòng
    có gì đâu? lại nhớ mong
    hay câu thơ đã phải lòng mây xa?!
    đôi khi như gió không nhà
    chạm lao xao lá, vỡ òa cơn mơ
    …………….
    “….xa mong gặp bút thư chờ ”
    câu thơ có chạm….hồn bơ vơ…buồn!?

  2. Hoàng Trúc Says:

    có, nhiều…. anh nói đúng em đang nhót mình vì sợ……nhất là trên blog của anh.
    anh viết quá rõ ràng, làm cho nhiều người giật mình.
    em phải dừng thơ một thời gian.
    một phần là …. một phần có vài việc em rất bận, em đang viết một cuốn tiểu thuyết rất dài đã viết hơn một năm nay rồi em muốn tiếp tục sau hai năm sẽ hoàn thành. sau đó phải nhờ anh Bá và một giáo sư tại califonia dịch sang tiếng Mỹ để phát hành trên toàn thế giới. anh rất giỏi về viết có lẽ em sẽ nhờ anh chỉnh sữa sau khi cốt chuyện hoàn thành. Không có điều gì ghê gớm đâu, anh đừng quá nhạy cảm. chắc anh em mình có nợ kiếp trước rồi… cười…anh vẫn vô blog em cơ mà chỉ là em không đi thăm các nhà khác thôi. Anh đã đọc bài thơ dưới chưa? đừng nghĩ gì thơ thôi nhé!

  3. Hoàng Trúc Says:

    Gởi TB

    ừ nhớ
    ừ, em có nhớ đến anh nhiều lắm!
    Nhưng đành quên đợi mùa lại trở về
    Còn một đóa hoa vàng rung trước gió
    Ngóng thu tràn mới rã cánh rụng huê.
    ừ, em có nhớ đến anh mỗi sáng!
    Nhưng đành quên “buồn” khép cửa u mê
    Say một ít dang tay gày đón gió
    Dòng thơ điên lẩn quẩn gởi hẹn thề.
    Chờ thu tới chúng mình sẽ gặp lại!
    Nhặt lá vàng anh trãi thảm cho em
    Và em hát những lời yêu thu trước
    Cắn môi anh vào mộng giấc ngủ mềm.
    Trời còn sáng và mây chiều còn ấm
    Việc đời nhiều lời chưa hết từ tim
    Nếu bổng dưng khuya nay em thức giấc!
    Ngỏ bình yên “thương” lửng thửng đi tìm.

Leave a Reply