Nỗi buồn không tên
Anh cũng như em một nỗi buồn
Đắm chìm địa ngục với hư không
Tình như ngọn nến bùng rồi tắt
Bỏng vết thương sâu tận đáy lòng.
Em cũng như anh hạnh phúc gì
Bên người xa lạ lệ lâm li
Giả cười, giả nói qua ngày tháng
Sống tạm thành quen trở đá chì.
Xé đôi giấc mộng làm hai mảnh!
Một mảnh ta yêu, mảnh buộc đời
Xế nẽo ngày tàn, đêm cũng hết
Trời ơi, thật giả chẳng nên lời!…
Nín thở gục đầu trong chén rượu
Tắm hồn nghiêng ngã một chiều không
Men cay đẫm lệ say vì hận
Trút cạn vào thơ một nỗi lòng
Chẳng ngại ngùng chi chuyện đã rồi
Tình xa ngàn dặm gió mây trôi
Đưa tay muốn chạm xoay vành nguyệt
Trời đất quay cuồng một bóng tôi.
Categories: Thơ tình
16 Comments »
« Thơ rơi | Home | phong hồi »
Tháng Mười Hai 28th, 2011 at 2:50 Chiều
Nín thở gục đầu trong chén rượu
Tắm hồn nghiêng ngã một chiều không
Men cay đẫm lệ say vì hận
Trút cạn vào thơ một nỗi lòng
———–
chiều nghiêng rượu trúc nghiêng sầu
tay thon xếp lá xám màu hoa môi
xác hồn túy lúy tình đời
với duyên tình giả, trút lời thơ…ru!
năm mới 2012 chúc LHT VẠN ĐIỀU AN VUI
Tháng Mười Hai 28th, 2011 at 6:47 Chiều
gởi Thảo
gió bay cảnh đã về chiều
hoàng hôn nín lại nắng dìu dịu trôi
nhặt hồn túy cõng hồn tôi
xa xa cánh nhạn đêm trôi lạnh lùng
Tháng Mười Hai 28th, 2011 at 3:34 Chiều
Những tinh cầu lạnh bởi cô đơn
Chăn gối không che… nỗi tủi hờn
Lắm kẻ hám tiền theo…bắt bóng
Sa cơ mới rõ mọi nguồn cơn.
Hãy yêu dù chẳng chung giường;
Đồng sàng dị mộng đêm trường tịch liêu
Về cùng anh đón nắng chiều
Về cùng anh dẫu đã nhiều bão giông
Tình yêu sưởi ấm mùa đông
Tình yêu xoa dịu mảnh lòng tả tơi
Trúc hề. Trúc hứng sương rơi
Tươi xanh mộng mị, thắm đời phù dung
Em cũng như anh phận não nùng
Yêu đi lặng lẽ mối tình chung
Mai kia cát bụi còn chi nữa?
Hãy sống và yêu cái của mình.
Tháng Mười Hai 28th, 2011 at 6:53 Chiều
gởi mCs
đời như cơn gió thoảng qua
xin đừng kéo mộng trăng hoa đợi chờ
đêm nằm máu chảy thành thơ
gởi người quân tử bâng quơ ải tình…cười…
Tháng Mười Hai 28th, 2011 at 11:18 Chiều
THẦM THÌ
Nhớ dòng kênh chở lục bình sớm tối
lớn ròng con nước quê hương
cha hì hụt tung vòm chài bũa lưới
con cá, con tôm, tìm một nắng hai sương
Vuông ruộng gó cỏ dại nhiều hơn lúa
ấm hơi thu sâu bọ cứ sinh sôi
công –giống-thuốc-phân vay; đất mướn
cuối mùa, dăm mười giạ cầm hơi
Mẹ cha đi rồi tất cả cũng ra đi
ta ngượng nghịu cầm tuổi thơ rao bán
cắm chân xứ người, hồn bay ngao ngán
biền biệt quê cha, đất tổ nhớ…thầm thì!
VMT 23g 28-12-2011
CHÚC TÂN NIÊN VẠN HẠNH!
Tháng Mười Hai 28th, 2011 at 11:52 Chiều
Cám ơn bài thơ nghẹn ngào, đồng ý ông già nhé!
Tháng Mười Hai 28th, 2011 at 11:52 Chiều
Cám ơn bài thơ nghẹn ngào, đồng ý ông già nhé!
Tháng Mười Hai 29th, 2011 at 5:00 Sáng
THƠ TẶNG…EM
Nếu ai cũng vui và hạnh phúc
Thì tình yêu nhàm chán biết bao?
Nếu ai chưa nếm mùi đau khổ
Thì chắc gì họ biết yêu thương?
Thơ không phải trò đùa nhân thế
Mà thơ là tiếng vọng tâm linh.
Thơ không thể ngồi…hô khẩu hiệu
Nói lung tung không nghĩa, không tình.
Em đã biết tải lòng ra chữ
Để phôi pha u uất tâm hồn
Sao nỡ trách người ta tình tự
Ai không buồn khi ngóng hoàng hôn??
Nếu thơ là trò đùa vô bổ
Thì can gì ta mất thời gian?
Nếu tình yêu chỉ là…tạm bợ
Tội chi làm một chuyến sang ngang?
Ta quí nhau ở từng con chữ
Thương câu thơ em viết ngọt ngào
Tài hoa đó của người phụ nữ
Ai đọc mà tim khỏi xôn xao?
MAI CHIÊU SƯƠNG
29/ 12/ 2011
Tháng Mười Hai 29th, 2011 at 4:48 Chiều
anh nói chí tình đấy, thấy cái hay cái đẹp thì mê thì khen đó là đương nhiên
người quân tử thấy cái hoa đẹp đứng ngắm một hồi rồi cất tiếng như chim trong veo đó là tuyệt ngon
người tục phàm hay hạ đẳng nhìn thấy hoa thò tay ngắt ngay cho bằng được nếu có mủ dính liền buông lời xảo ngon
hai trường hợp đó khác nhau hoàn toàn
nếu là anh anh sẽ làm gì? … Thi sĩ tình nhân MCs
Tháng Mười Hai 29th, 2011 at 5:54 Chiều
Tại sao người xưa quí trọng…”Tao nhân, mặc khách” ? Không phải ngẫu nhiên hay tùy hứng muốn nói sao thì nói đâu. Làm thơ thì dễ lắm! Nhưng “Tao nhân mặc khách” phải đạt tới “thượng thanh khí” của tâm hồn; Hai chữ “Nàng Thơ” không phải dùng để…chỉ người thương yêu đâu – Hiểu như thế là quá…tầm thường. “Nàng Thơ” không phải đẹp lộng lẫy như hoa hậu…Nàng Thơ cần phải có SỰ CAO NHÃ và KHẢ KÍNH thì mới xứng đáng…LÀ NÀNG THƠ em ạ. Còn thiếu sự cao nhã và khả kính thì chẳng qua cũng tầm thường như mọi cái tầm thường thôi.
Quân tử thời nay càng…hiếm đấy. Người quân tử không thể thiếu…ĐẠO, thiếu ĐẠO thì bất nghĩa, bất nghĩa thì bất nhân…Nó cũng như “Nàng Thơ” vậy; Quân tử và Nàng Thơ luôn luôn đứng ngoài cái tầm thường và sự khả ố. Than ôi. Đừng nhầm lẫn mà tội nghiệp cho NÀNG THƠ và QUÂN TỬ.
Anh nhìn thấy trong ngôn pháp của thơ em có cái thâm thúy của một bản chất tài hoa và một tâm hồn CAO NHÃ – Hai cái đó là…hiện thân của NỮ SĨ rồi – Anh rất quí trong và thích đàm đạo với em để chiêm nghiệm cuộc đời – Đó là…BẠN VĂN mà cũng có thể là tri âm; Oan nghiệt thay có người đã hiểu lầm đó là tình yêu phàm tục và đã gây sóng gió cho anh – Nhưng anh không buồn;
Với anh, cái gì CAO NHÃ thì anh quí trọng Cái gì tầm thường thì có mất…cứ để cho mất. Giữ làm gì phải không em?
Tháng Mười Hai 29th, 2011 at 7:29 Chiều
ông anh lý thuyết à! em đồng ý với anh hoàn toàn. vì sao em đã nặng lời chắc anh hiểu rồi……em kể cho anh nghe câu chuyện nhé!
ngày xưa em có một con mèo nó ở trong chùa ăn chay cả đời khi trù trì chùa chết em đêm nó về nuôi
ngày đầu sợ nó chưa quen thức ăn nên đã nấu đồ chay cho nó nhưng khi đến bữa ăn, nó nghe mùi thịt thì nhảy lên bàn ngay và không chịu ăn đồ chay nữa
ba em nói ! con đừng làm thế cứ để nó ăn thịt đi vì giống nó là vậy mà……cười…. anh hiểu em nói gì không?…cười…
bạn bè qua lại trên mạn nhiều khi chưa tỏ tường có gì mạo phạm thì anh cũng xí xóa nhé!
Tháng Mười Hai 29th, 2011 at 6:09 Chiều
Ai cũng hiểu “lãng” là sóng, mạn là be thuyền – Sóng tràn vào thuyền nên…LÃNG MẠN.
Một nghệ sĩ mà thiếu cái lãng mạn thì chưa đạt được sự sáng tạo của nghệ sĩ theo đúng với bản chất của nó. Lãng mạn không thể hiểu theo cách đơn điệu thường tình của phạm trù…xấu. Lãng mạn đối với tôi là sự quí trọng và…hiếm.
Tháng Mười Hai 29th, 2011 at 7:20 Chiều
em đồng ý dưới sự phân tích của anh hoàn toàn lời của một nghệ sĩ là như vậy đấy ! rất vui anh đã có những suy nghĩ hơn người đồng điệu với em
Tháng Mười Hai 29th, 2011 at 7:46 Chiều
VÌ NÓ LÀ…CON MÈO.
Tháng Mười Hai 29th, 2011 at 7:49 Chiều
Coi chừng họ đốt nhà anh đấy … cười….
Tháng Tư 18th, 2012 at 11:59 Sáng
trúc oi sao khong thay goi dien