Chiếc gối lá ngâu mẹ tặng
Ngã vai gối đượm hương nồng
Tàn ngâu ủ dưới, má hồng áp trên.
Vật còn đó, đợ nền da mượt
Người đã xa mờ bước gió mây.
Vườn xưa cảnh cũ đâu đây?
Về trong cõi mộng bóng gày mẹ ta.
Nắng ngót tà, mưa sa một ít
Cành ngâu rung, mẹ vịn trên tay.
Lá ngâu mẹ hái chiều nay,
Ngày sau bện gối con say tuổi buồn.
Lời mẹ ngọt như nguồn suối mát
Đêm trăng vàng, gió mát con bay.
Lạc đời phiêu bạc Đông Tây
Gối ngâu ôm chặt mỗi ngày cùng con.
Bao giờ, thân bỏ nước non?
Gối cười đáy mộ, xương giòn quyện nhau.
Categories: Thơ đời
5 Comments »
« Đêm tạ ơn | Home | Chia tay anh »
Tháng Mười Một 29th, 2011 at 9:56 Sáng
Rất kỷ niệm và vô cùng mầu nhiệm
Chiếc gối ngâu khôn kiếm giữa đời nay
Ôi! Người xưa , người xưa đáng học thay
Những cái tốt…hơn những điều không tưởng
Ôi! Mẹ hiền. Mẹ hiền là đạo lượng
Là phép mầu của đức Phật từ bi
Chiếc gối ngâu là…cổ tích ly kỳ
Có những cái ngày xưa…nay hủy diệt!!!?
Tháng Mười Một 29th, 2011 at 12:25 Chiều
Trước đây nhà Hoàng Trúc trước sân có một cât ngâu già. Năm nào mẹ cũng lặt lá làm gối , mùi thơm dễ chịu lai quý phái nhưng mà cái gối bị nước lụt làm hư. cố phơi lại nhưng chỉ gôm lại được một nắm thôi . thật là tiếc quá mà cây ngâu thì cũng không còn.
Tháng Mười Hai 1st, 2011 at 2:09 Sáng
Lạc đời phiêu bạc Đông Tây
Gối ngâu ôm chặt mỗi ngày cùng con.
Bao giờ, thân bỏ nước non?
Gối cười đáy mộ, xương giòn quyện nhau.
————-
những câu thơ (theo anh) rất tuyệt HT ơi!
Tháng Mười Hai 1st, 2011 at 7:35 Sáng
thì nhưng anh nói đó! trông bài thơ đôi khi hay chỉ vài câu thôi….. cám ơn anh về lời khen…. đau bụng rồi… cười…
Tháng Mười Hai 1st, 2011 at 3:33 Chiều
hi hi! HT
Cánh chuồn chuồn mang nỗi nhớ lên cây
Ta ngồi lại tay xoa vùng tiếc nuối
– hai câu thơ, đưa em về thời thơ mộng
bởi con chuồn sợ bàn tay mơn trớn
nên giả vờ bay đậu tít trên cao.
[góp ý]| Viết bởi lê hoàng trúc |
——————–
không phải thế
sợ tình người quá lớn
nên con chuồn nghiêng cánh kim
bay!
—————
chúc vui