Thu ngập ngừng
Đôi chiếc vàng vàng, dăm chiếc rơi
Qua nắng sương chiều buông nhẹ nhẹ
Nhịp buồn xao động gởi đôi lời
Thân gầy nhớ lá dừng chưa tỉnh
Nên tưởng thu qua- thu vẫn còn
Giá chuyện ngày xưa không có gió
Thì tình cây lá mãi vàng son
Nếu, trời thổi ngược nhiều thu trước?
Giám hỏi anh rằng có kiếm em
Như mộng qua hình, trăng xuống gối
Như bèo theo nước chảy êm đềm
Giậc mình nghe sợ ngỏ thu xa
Anh hứa đi anh những buổi tà!
Xin gởi tàn khô giọt sương ngọt
Chiều lên non nước, sẻ oanh ca.
Categories: Thơ tình
4 Comments »
« Đông | Home | Hai mùa mưa »
Tháng Chín 23rd, 2011 at 9:31 Sáng
Nếu, trời thổi ngược nhiều thu trước?
Giám hỏi anh rằng có kiếm em
Như mộng qua hình, trăng xuống gối
Như bèo theo nước chảy êm đềm
—–
Anh vẫn vàng thu chờ nắng mộng
Vườn chiều sương nhuộm lá tương tư
Chấp chới cánh tình , đơn côi bướm
Gió vô tình đưa đẫy…hư vô!
Tháng Chín 23rd, 2011 at 10:40 Sáng
Xao xuyến bên đời chiếc lá rơi
Trời thu vàng vọt nắng buông lơi
Gối mộng xe tình bong bóng vỡ
Đò chiều lạc bến đứng xa trông
Hoàng hôn chùng xuống đêm giăng nến
Thu gầy run rẫy gió heo may
Gió ơi ! sao nỡ vô tình thế
Để kẻ hoài thu – mãi hoài thu
Tháng Chín 23rd, 2011 at 1:48 Chiều
Thu xa
Ta vọng thu về nghe lá reo
Cõi tình man mác bóng vàng gieo
hài xưa thả gót người quên đón
tuổi phận mồ côi một kiếp bèo
gió ơi! sao nỡ vô tình thế,
thu đã qua rồi sông vắng teo
tím nở ngược mùa, không bạn ngắm
nắng qua nhè nhẹ khuất chân đèo.
họa nguyên phan
Tháng Chín 23rd, 2011 at 1:58 Chiều
nghe thu
hư vô rên rỉ lá vàng bay
cánh bướm vào thu vướng gót hài
em nhặt mang về làm nỗi nhớ
xin mùa còn vọng tuổi đời say.
*
vô tình đánh thức bướm thu
hư vô, em gởi, tang phù nhốt anh
thôi thì ôm lấy hồn xanh
chờ thu giã biệt giấc lành lại reo.
họa vũ miên thảo