hai khoảng trời đêm
*8*
gió núi về gọi chim ngàn bay
mây lang thang đưa hồn qua suối
ta gặp nhau trong chiều mưa bụi
rồi đêm về lại nhớ thương nhau
em vẫn biết tình ta là ảo mộng
tìm đến nhau qua những giấc chiêm bao
giữa mênh mông đôi linh hồn trốn chạy
bỏ thế gian, bỏ cả những sắc màu
đêm buông xuống là khi mình gặp gỡ
một con thuyền không bến chở hai ta
anh hỏi em có bao giờ trăng vỡ
em mỉm cười em bảo lúc trăng già
đếm từng canh theo nhau qua tiếng sóng
bình minh lên và bóng đỗ hoàng hôn
anh ở đâu…? Em đâu rồi..? trong bóng tối
hai phương trời cách biệt giữa màn đêm.
Categories: Thơ tình
6 Comments »
« chuyện chúng mình | Home | thêm một lần thương »
Tháng Tám 21st, 2011 at 10:26 Chiều
: Dằn Vặt
Có bài thơ mới lại dấu anh
Ắt hẳn trong tim định để dành
Trao tặng bạn lòng nào: mới? cũ?
Cho ai dằn vặt suốt năm canh.
Tháng Tám 21st, 2011 at 10:28 Chiều
Phong ba
Anh Thằng Gù, Nhà Thờ Đức Bà
Em là quận chúa mọi kiêu sa
Tự đặt tim mình lên bàn tiệc
Bỗng dưng trời đất nổi phong ba?
Tháng Tám 22nd, 2011 at 4:31 Chiều
một khoảng trời bình yên gió lặng
sao thuyền ai lảo đảo trên sông
bến kia có bạn chung lòng
đừng mơ bể lạ long đong mạn thuyền.
này chành thơ – trở nên ích kỷ từ khi nào vậy ? anh phải vứt túi hồn mình vào gió để vỡ thành trăm mảnh và đi tìm nó thì thơ anh mới hay được . thơ viết cho mọi người chứ không cho riêng ai cả, kể cả người viết thơ….thân xác chỉ là công cụ nô lệ mà thôi . anh hãy quên nó đi , anh cứ thử như vậy nhé….
vui nhé …. không sẽ già khụ đấy…
Tháng Tám 22nd, 2011 at 9:46 Chiều
TINH VÂN LẠ
Rồi một ngày hành tinh này sẽ vỡ
Còn hai ta trong sâu thẳm mênh mông
Không có đêm không có ngày đâu cả
Thắp sáng không gian hai trái tim hồng
Đến lúc ấy toàn nhân loại mới biết
Như thế nào gọi là nghĩa thuỷ chung
Dù mặt trời không còn le lói nữa
Vẫn bên nhau đến giây phút cuối cùng
Em đừng sợ không gian đầy huyền ảo
Tựa vào nhau cùng xé toạc màn đêm
Gạt cô đơn và nhấn chìm sầu não
Để tình ta muôn thuở cháy êm đềm
Đến lúc ấy những linh hồn u uẩn
Cùng đắm say trong cát bụi Thiên Hà
Sẽ xuất hiện một tinh vân mới lạ
Là tình nàng chiếm trọn vẹn tình ta.
17:30 22-08-2011
Tháng Tám 23rd, 2011 at 12:00 Sáng
NHỮNG CÂU THƠ GỬI GIÓ
(Họa vận bài thơ “hai khoảng trời đêm”
Mấy vần thơ gửi gió-mây bay
Thương em lưu lạc nơi đầy suối
Xa quê nơi ấy ngày mưa bụi
Đêm nhớ người xa chạnh lòng nhau
Thực-ảo vẫn là tình thơ mộng
Cùng say thương nhớ với chiêm bao
Hơn cái không duyên, tình bỏ chạy
Tình bơ vơ phai sắc, úa màu
Đêm ấm hồn sương thơ gặp gỡ
Mông mênh biển nhớ ta với ta
Hãy gắn lại tròn vầng trăng vỡ
Trăm năm trăng mãi mãi không già
Tàn canh mộng ước ru hồn sóng
Hoa lòng hương sắc giữa hoàng hôn
Duyên thơ gợi sáng bừng bóng tối
Đời luôn ngày trong hoang vắng đêm
VMT 22-8-2011
Tháng Tám 23rd, 2011 at 10:14 Sáng
trả em về
sợi chỉ nào em thêu dệt đêm nay
vụng đôi tay nên đường nét sơ sài
trễ lắm rồi những chiều thơ chiều mộng
trăm lời vàng thôi gởi lại gió mây
xin nắng mới hãy hâm màu hoa nhạt
xin mưa rơi hôn nhẹ những tàn phai
quên đi người cơn mộng ngày hôm trước
trả em về bên giấc ngủ nồng say.
cám ơn lời họa của Trúc Bình và Vũ Miên Thảo