Động tiên
Nghe nói động trời mở giữa đông
ào ào quân tử kéo nhau trông
Cổng lên dòng nước re re chảy
Đá ngọc khe tiên lấp lánh hồng
Vua tôi níu lấy hai gò đá
Đường trủng lâu ngày lắm cỏ rong
Các hạ từ từ mà bám nhé
Vội vàng chi vậy trẹo đôi bồng
Categories: Thơ vui
No Comments »
« Thơ tình: Cánh lan chiều | Home | Khiếp nghèo »