Điệu gày
Nghe trong vườn ấy ẩn hương nhài
Tôi đeo chân gió vào xem thử
Và ngủ qua đêm, quên cả ngày.
Mở mắt trông lên mùa xuân đến
Mai rơi một cánh đậu bờ vai
Lòng vui như trẻ vừa mới lớn
Vội viết lời thơ gởi bạn này.
Tôi yêu thơ bạn là như thế!
Mơ mộng, chân thành nhặt lời hay
Cuốn cả hồn tôi vào lẻ sống
Bay bay, lơ lửng hết năm dài.
Mong ai mở cửa vườn thơ thẩn!
Gọi với tên tôi hãy đến đây
Sung sướng tóc già như xanh lại
Đôi tay ngoan ngoãn vũ điệu gày.
Categories: Thơ đời, Thơ xuân
No Comments »
« Thơ tình: Hoa ban trắng | Home | Thơ tình: Cánh lan chiều »