Cây Đòn Gánh Của Mẹ
Lảo đảo thân cò giữa chợ khuya
Gánh rau trĩu nặng cả hai đầu
Trời đông sương xuống vai mẹ nặng
Bước ngắn lội hoài nợ nuôi nhau
Nuôi tôi khôn lớn dăm bữa cháo
Nuôi bà tóc bạc chén cơm lưng
Nuôi em còi cọc thời bao cấp
Nuôi sống hờn căm chống bạo tàn
Một cây đòn gánh làm vũ khí
Gánh đời cơ cực nhún trên xương
Gánh dần rách nát da thịt mẹ
Ươm sáng đời con những chặn đường
Thôi rồi! người bỏ cây đòn gánh
Từng lớp mồ hôi phủ bọc dày
Ôm tôi lần cuối mẹ đi mãi
Tàn tro nằm đợi khói hương bay
Đêm buồn nhớ mẹ tìm hương cũ
Vuốt khúc thân tre khổ nợ đời
Tuổi cây đòn gánh hơn tuổi mẹ
Lệ cùng nhau xuống đắp đầy vơi
Đêm nay tôi gánh chôn thù hận
Đỗ xuống mồ sâu lấp bạo tàn
Bao Nhiêu người mẹ còn đang gánh
Gánh phận con mình tủi nước non.
TG: Lê Hoàng TRúc
Ngày 22/08/2014
Categories: Thơ đời
2 Comments »
« Rủ Nhau Đi | Home | Lão TRăng »
Tháng Mười 20th, 2014 at 5:25 Sáng
NỘI TÔI (I)
Nội tôi thùy mỵ đoan trang
Màu da “bánh mật” cả làng không ai
Tóc dài chỉ đến ngang vai
Buộc giống đuôi chuột nhạt phai rêu hồng
Lắm khi đầu tóc rối bồng
Sợi thì đỏ quạch, sợi trông vàng vàng
Tiếng nói dịu giọng oang oang
Cười lên một tiếng cả làng thất kinh
Ai mà nói nội không xinh
Nội tôi lập tức lôi đình giờ lâu
Mới nhìn nhác thấy vậy thôi
Nếu quan sát kỹ đôi môi nội cười
Như hai múi bưởi còn tươi
Hàm răng che được mười người trú mưa
Bộ ngực cũng rất dễ ưa
Mỏng le mỏng lét như chưa có gì
Cái bụng nổi bật thùng phi
Đôi chân khệnh khạng dáng đi: chèo thuyền
Thuộc dòng thục nữ chính chuyên
Ông tôi mạnh dạng kết duyên cùng bà
“Truyền ngôi” cho đến đời cha
Cháu con “nối nghiệp” thật là dễ thương.
09:45 30-07-2014
Dùa cho vui đừng giận nghe. Cười…
Có khỏe không? Chúc luôn khỏe nhé!
Tháng Mười 22nd, 2014 at 11:55 Sáng
cám ơn TB, bên này vẫn bình thường . chúc TB phước thọ trăm xuân nhé!