Thứ Tư, Tháng Bảy 9th, 2014
Ơi lão trẻ của tình em một thuở!
Tóc điểm sương, hồn tựa cánh chim trời
Không tham vọng cũng chẳng thèm phú quý
Ngày vuốt râu đêm ngắm nguyệt vo đời
Này lão trẻ có nhớ đồi liễu hạ!?
Tuổi lục tuần lão khó đuổi kịp em
May mà gió mang ta vào góc tối
Lão mệt nhòa thủ thỉ suốt thâu đêm
Ngày nắng ấm thầm điểm trang dáng vóc
Sợ lão buồn, em giấu cả ước mơ
Đôi lúc nghịch trêu lão là ông cóc
Cái lưng khòm ngộ nghĩnh điệu hồn thơ
Cũng tại đời kéo rê con nước bạc
Miệng thế gian khép mở phận trẻ, già
Qua bóng nước hồn rong buồn tan tác
Lão âm thầm đi mãi bỏ lại ta
Thơ xưa cũ mà tình còn như mới
Mỗi câu từ chứa tạm khoảng thiên thai
Em vẫn sống giữa niềm tin vời vợi
Miền thu ơi thả lá rụng về đây.
TG: Lê HOàng Trúc
Ngày 07/07/2014
Posted in Thơ tình | 1 Comment »