Thứ Hai, Tháng Năm 19th, 2014
Bỗng một đêm người lớn hơn thế kỷ
Quê hương tôi sinh nở vạn anh hùng
Già trẻ bé hóa thân thành vũ khí
Vá đỉnh trời khao khát tự do chung
Tôi vui sướng đến trào dâng nước mắt
Giữa đêm khuya quỳ xuống thắp nguyện cầu
Đốt nắm tóc cháy bùng trăm ngọn nến
Khói từ ta thơm máu thịt rốn nhau
Xin chúc cha một mùa hè nghĩa đúng
Chị chúc em răng tủy hãy còn nguyên
Xin chúc hết mọi người tròn chữ phúc
(Thêm ba lần phượng nở ) hạ bình yên
Mẹ mang thai nặng mười ngày chín tháng
Nuôi thành danh không chỉ mỗi một công
Đường vạn lý ai đi mà không ngán
Cố lên cùng tôi bạn vượt gai chông.
TG: Lê Hoàng Trúc
Ngày18/05/2014
Tháng Năm Buồn
Quỳnh khó nở trong đêm sương nặng hạt
Em héo lòng khi anh mãi lặng câm
Trời tháng năm hạ buồn ve chưa hát
Mây qua chiều trôi về chốn xa xăm
Thế sự rối dân mình khô máu huyết
Giấc con thơ mớ ngủ khóc thành lời
Từng ngõ phố rác đời không ai quét
Mùa phượng nay lịch sử lửa ngợp trời
Anh ở đâu khi mọi người hấp hối
Em ngồi đây gió thổi lạnh tê lòng
Ôm mắt cỏ hồn quê hương cuộn rối
Chui vỏ rùa anh phủ bụi nằm cong
Đau thương quá, tiếng lòng đau thương quá
Thôi đêm nay em chết rũ phận mình
Nằm chịu trận khác nào anh đã chết
Hai chúng ta cùng khóc nỗi nhục hình
Đau thương quá vạn lời không tả xiết
Trời quê hương bóng khói ngập quân thù
Ngàn chú thỏ nhốt mình trong xó huyệt
Tháng năm buồn linh mục đứng cầu kinh.
TG: Lê Hoàng Trúc
Ngày 18/05/2014
Posted in Thơ đời | No Comments »