Nước Tôi Thổ Phỉ Làm Vua
Đêm mơ nằm dưới mồ sâu
Xác còn nguyên thủy, rốn nhau nối liền
Cỏ trên bạc rễ cuộn phiền
Mối trùng kết lũ thay phiên đục nhà
Nước tôi sáng dãi sơn hà
Lừng danh bốn hướng, xưa là LẠc Âu
Đổi dời bao cuộc bể dâu
Lời qua biển rộng lao đao phận người
Thương cha quên hẳng nụ cười
Thương em còn nhỏ miệng lười kêu la
Ta về ghép bóng làm ma
Nghe bầy trẻ rủ đổi da thay hồn
Núi sông trơ mặt sống còn
Chiếc răng cổ lậu cắm tròn miệng dân
Đường làng chó chạy giẫm chân
Chuột dơi thừa thế chia phần… khiếp, kinh!
Gió sương nay phải hiện hình
Để xem dâu bể chuyển mình làm sao?
Nước Nam đồng lập tự hào
Người Nam dũng trí, lẽ nào ngồi yên!!!
*Chỉ còn đêm và tôi 30/ 3/2014
Categories: Thơ điên, Thơ đời
No Comments »
« Kính Thưa Các Bạn Độc Giả Yêu Thơ Trúc Lê Trên Toàn Thế Giới | Home | Lời Kinh Trưa »