Điệu Ru Mùa Thu
Một nửa vầng trăng, một bóng thu
Mộng đời lặng lẽ đêm hoang vu
Vây trong khôn kín màu nhung nhớ
Quanh quẩn hồn mê choáng ngợp – tù
Ta đã nên hình bằng nước mắt
Gieo tình lên đá buổi hoang sơ
Tim người vô cảm rêu rong bám
Kẻ ấy hồn nhiên- ta vật vờ
Dư âm Hương chín mùa thu trước
Theo khói bay về đọng gió sương
Ướp nhẹ vết hằn trên lá biếc
Bình yên một sáng khoảng vô thường
Tiếp bước ngày dài người hóa cổ
Ta ngồi nhẫm lại gói riêng tư
Tình yêu dần nát thành cơm bụi
Bỗng chốc thu về cảnh lá dư
Ta thành vật cản bên dòng chảy
Lã lướt điệu buồn hồn dựa mây
Người cổ hôm qua … tan với bóng
Phủ bụi tàn thu…lất phất bay
Cái chiều năm trước không còn nữa
Xin thả nhọc nhằn trên cát non
Tóc rớt vương dài theo nắng thắp
Lệ tình xuôi ngược đẫm nơi hồn.
—————–
Categories: Thơ điên, Thơ đời, Thơ tình
5 Comments »
« Đôi Dép Lưới | Home | Đất Trời Luận Thế Tạc Nhân »
Tháng Ba 18th, 2014 at 5:49 Sáng
Điệu Ru Mùa Thu
Một nửa vầng trăng, một bóng thu
Mộng đời lặng lẽ đêm hoang vu
Vây trong khôn kín màu nhung nhớ
Quanh quẩn hồn mê choáng ngợp – tù
MỘT NỬA VẦNG TRĂNG
(Tặng LHT)
Một nửa vầng trăng dẫu đã tròn
Cũng là trăng khuyết vẫn trăng non
Mình ghép với nhau ắt tròn trịa
Em hiểu không nào? Em của anh!!!
22:40 18-03-2014
Giá như hình ảnh ấy…
Tháng Ba 18th, 2014 at 9:07 Chiều
Sợ liên lụy sao còn vào nhà Lê HOàng TRúc Vậy Trúc Bình.
hay muốn dò la tìm kiếm gì???
Tháng Ba 21st, 2014 at 3:58 Sáng
Sợ liên lụy sao còn vào nhà Lê HOàng TRúc Vậy Trúc Bình.
hay muốn dò la tìm kiếm gì???
**********
Tìm ảnh đẹp và thơ hay.Ảnh này chụp khi 18 tuổi ư? Bây giờ không thể có như vậy đâu?
Chúc khỏe, vui. Đừng dữ dội quá… Cười
Tháng Ba 21st, 2014 at 2:57 Chiều
Trẻ quá làm người ta ghen tỵ rồi… chịu thôi, ý trời
Tháng Ba 25th, 2014 at 10:38 Chiều
Đẹp quá! Ước gì???
Thấy đôi mắt dữ dội SỢ QUÁ. Khi nhìn xuống thì không sợ nữa. Nói vậy chứ không dễ xiêu lòng như trước kia đâu… Cười
Còn nhớ ngày xưa anh nói với em những gì không? Em nói gì anh nhớ hết. Em như con CÁO, vừa dễ thương vừa dễ sợ… Cười.
À quên! Chúc khỏe, trẻ, đẹp chứ nhỉ?