Chủ Nhật, Tháng Hai 16th, 2014
Nhớ buổi ấy, anh về từ hư ảo
Một thoáng qua để lại nỗi chờ mong
Mưa rỉ rả, khóm lan buồn rơi lệ
Nhìn khoảng trời, anh đâu đó mênh mông…
“Anh có nói
Sẽ qua thăm em sớm…”
“Gần nhau nhiều, anh cũng sợ yêu em
Thương hơn nữa và yêu nhiều hơn nữa
Khi bên em , tim anh lại yếu mềm”
Năm đang hết, xuân về hoa lá trổ
Chỉ riêng em không muốn tháng ngày trôi
Sợ sương gió chôn vùi đi tất cả
Lướt thướt đời, anh quên mất em thôi!
Mơ màng vẽ con thuyền trên cát trắng
Bến bờ không, nhan nhản những rêu rong
Thẩn thờ hỏi?
Duyên mình từ đâu nhỉ?…
Mà hương thơm dào dạt ở tận lòng.
…còn mai- mốt, nhớ ghé thăm em nhé!
NHìn nhau thôi! Như thế, chẳng gì hơn
Anh không đến! em sẽ buồn thêm nữa
Mắt môi xuân tự trút nét dỗi hờn
ừ! Quên há!
con đường đi hôm trước,
Em có cài giữa dốc nửa trăng non
khi qua đấycố theo mùi hương cũ
Tình và em luôn đợi ở cuối đường!!!
Xuân Giáp Ngọ 2014/1/29 tết
Posted in Thơ tình, Thơ xuân | 1 Comment »