Chồng Tôi
Yêu và Tặng ông xã Mình
HÁi trăng trãi gối mộng vô thường
Rẽ khói lam buồn đến với anh
Tay nắm bàn tay đi hết cõi
Trăm thu lồng lộng gió đưa đường
Anh hỏi em rằng? … đời có vui!
Tình ta tuy muộn áo sờn vai
Lầu son, áo lụa em chưa đủ
Và giấc ru chiều chẳng mấy say
Tôi cười hạnh phúc trào trong mắt
Hôn lấy môi anh tắm mặn nồng
Tôi phục trong anh đẹp lẽ sống
Trái tim nhận hậu tựa mây trong
Anh là chồng tôi,là bạn tôi
Chia sẽ niềm đau lúc vấp đời
Lặng lẽ không than khi khốn đón
Rẽ dòng vớt sậy, thuyền tôi bơi
Tôi yêu anh lắm và thương lắm
Chỉ muốn cạnh anh mỗi một ngày
Hạnh phúc đơn sơ cùng giản dị
Môi hồng lăn tóc ngỏ hồn say.
Đêm nay trăng sáng, anh già quá
Bỡi những nếp nhăn đóng bụi đời
Tôi riếc chặt anh trong hoảng sợ
Khi biết xuân còn… cứ dần vơi.
Categories: Thơ tình
1 Comment »
« Mới Hay | Home | Bóng CÂy NGô Đồng »
Tháng Chín 9th, 2013 at 3:55 Chiều
CHÚC EM MÃI MÃI HẠNH PHÚC BÊN CHỒNG