Bóng CÂy NGô Đồng
Thứ Năm, Tháng Chín 12th, 2013Có những lúc tôi dừng không muốn hiểu
Góc cạnh cuộc đời trong đó có cả tôi
Những chiều buồn ngồi ngắm áng mây trôi
Lại chợt nhớ cánh diều hồi thơ ấu
Theo chân mẹ líu lo bên luống đậu
Giấc mơ non chưa mọc lúc bấy giờ
Bàn chân hồng rộng bước giẫm ngu ngơ
Lên màu sắc tự nhiên hoa và cỏ
Xòe bàn tay tôi đón cười với gió
Tiếng mẹ hiền hòa giữa hương mùa thu.
Rồi chiều nay
Con chợt nhớ lời ru
Lạc đâu mất, lục tìm hoài không thấy
Xáo tung khoảng vắng lội qua nương rẫy
Cây ngô đồng khoát áo rất quen xưa?
MÀu của mẹ tôi
MÀu của nắng mưa
Như áo mẹ lúc cơ hàn khốn đốn
Trước và sau… con mơ hồ lẫn lộn
Tựa ngô đồng gọi mẹ!…
Tiếng vang xa…
Con cố không tin Trăng chết buổi trăng già
Chờ bóng mẹ bốn góc chiều đầy nắng
Lời ru xưa cứ vô tình im lặng
Thời gian nào ? còn trở lại… mẹ ơi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
*Chiều ngồi nhớ Mẹ ta xưa