Theo anh Làm Cổ Tích
Ngày 29 / 06/ 2013 Trúc lê
Ru!
đêm nay em ru mình vào mộng
Cửa hồng hoang với nắm một bàn tay
Ngày đã cũ sắc đầu đông gợn nhớ
Ánh trăng rằm heo hút lẫn trong mưa
Anh nhớ em không?
Vào Giây phút tiễn đưa…
Môi lãng tử nhẹ hôn làn tóc rối
Hơi thở trào thơm dục mùa lớn vội
Hết thu rồi, tạm biệt phố em đi
Sài Gòn mờ dần, khúc nhạc tiễn lâm ly
Em ngạt thở trên tầng cao mây trắng
Bậm khóe môi… vỡ toan giọt đắng
Ước bây giờ!
Em ngủ giữa vòng tay
Chuyện mùa thu trời đất trổi mê say
Em chỉ muốn theo anh làm cổ tích
là cô bé con cười đùa tinh nghịch
để suốt đời anh hát mãi một mùa thu.
Categories: Thơ tình
8 Comments »
« Thơ Nửa đêm | Home | Trên đỉnh xuân ca »
Tháng Bảy 6th, 2013 at 10:39 Chiều
CHÀO EM LHT
Hai bài thơ hay quá.
Chỉ cảm thụ thơ và cảm giác buồn .
Không biết nói gì với em cả.
Tháng Bảy 7th, 2013 at 11:52 Sáng
Cám ơn Trúc Bình Ghé Thăm, Hai bài thơ trên TRúc Lê viết cho một người ở xa tên KG
Tháng Bảy 13th, 2013 at 3:08 Chiều
Hoàng Trúc ơi, anh gửi em bài thơ anh mới viết sáng nay. Chúc em
mãi xinh đẹp và sáng tác nhiều thơ hay.
ANH NỢ MÙA THU.
Em như cô bé Lọ Lem trong vườn cổ tích
Còn anh như mây lạc giữa mùa trăng
Em chỉ cho anh nụ cười, rồi đi mất
Anh kiếm tìm hoài, cho bạc tóc nhân gian
Xưa Hoàng tử nhặt của Lọ Lem chiếc giày
Bây giờ anh nhặt của em một chút hương say
Chút hương ấy anh giấu tận cuối hồn sâu thẳm
Vì anh sợ hương thầm theo cánh gió thu bay !
Sài Gòn những ngày tháng bảy mưa Ngâu,
Mùa thu nhớ ai mà mùa thu khóc?
Còn anh nhớ em, tiếng cười, anh chôn chặt
giữa linh hồn này , em phút chốc chia xa?
Nay anh về gõ cửa mùa thu
Để tìm em trong nụ cúc vàng mới nở
Xin em cười cho tình mình bùng vỡ
Nụ hôn nào trên trán ? Anh còn nợ mùa thu…
KIỀU GIANG
Tháng Bảy 14th, 2013 at 3:54 Chiều
BÀi thơ anh viết đa sầu quá… cười – đêm nay em sẽ viết họa lại cùng anh nhé!
Tháng Bảy 14th, 2013 at 5:12 Chiều
Hoàng Trúc ơi, anh gửi em bài thơ anh mới viết sáng nay. Chúc em
mãi xinh đẹp và sáng tác nhiều thơ hay.
ANH NỢ MÙA THU.
Em như cô bé Lọ Lem trong vườn cổ tích
Còn anh như mây lạc giữa mùa trăng
Em chỉ cho anh nụ cười, rồi đi mất
Anh kiếm tìm hoài, cho bạc tóc nhân gian
Xưa Hoàng tử nhặt của Lọ Lem chiếc giày
Bây giờ anh nhặt của em một chút hương say
Chút hương ấy anh giấu tận cuối hồn sâu thẳm
Vì anh sợ hương thầm theo cánh gió thu bay !
Sài Gòn những ngày tháng bảy mưa Ngâu,
Mùa thu nhớ ai mà mùa thu khóc?
Còn anh nhớ em, tiếng cười, anh chôn chặt
giữa linh hồn này , em phút chốc chia xa?
Nay anh về gõ cửa mùa thu
Để tìm em trong nụ cúc vàng mới nở
Xin em cười cho tình mình bùng vỡ
Nụ hôn nào trên trán ? Anh còn nợ mùa thu…
KIỀU GIANG
—————–
Kiếp Thu
Em lại về nghìn năm theo dấu nguyệt
Trói chặt anh qua ảo hóa thơ ngây
Ôm thương nhớ chảy nung bầu nhiệt huyết
Viết thơ tình thả trắng bạc hồn mây
Mùa thu hỡi! Có dài thêm chút nữa…
Để ta chờ nhặt lá ép vàng hương
Gởi bến gió, không nguyên vần hứa hẹn
Uống trăng cùng xin nuốt cạn yêu thương
Đêm tịnh vắng ru đời mong chắp nối
Nhấp men say thả bóng tựa hồn anh
Hòa máu thịt nơi xa thành bão điện
Vuốt ve hình nghe mộng níu xuân xanh
Nghiêng chiều gió thổi tràn qua dâu bể
Bờ môi anh đã chạm bờ môi em
Vụt thời khắc vỡ toang miền cảm cách
Còn với thu, Ta – chiếc lá say mềm.
Gởi ANh Kiều Giang
Tháng Bảy 15th, 2013 at 6:46 Sáng
Thân quý guiwr các anh chị. Rất vui khi được đọc và tham gia trang của các anh chị.Ngoài văn chương ra, tôi tìm thấy ở đây sự đồng cảm với tâm trạng và suy tư của mình. Chúc các anh chị ngày càng có thêm tác phẩm mới. Những vần thơ hay ấn tượng xây dựng cộng đồng!
Tháng Bảy 15th, 2013 at 8:19 Sáng
CÁm ơn Hồng Giang, Rất vui bạn có thêm bạn vào hội…. chia sẽ những tâm tư cùng thơ ca…Thân ái
Tháng Bảy 21st, 2013 at 3:00 Chiều
Hoàng Trúc ơi, anh gửi tặng em bài thơ này:
ĐI GIỮA MÙA TRĂNG
Đêm nay những cánh gió mùa thu thổi qua hồn anh,
mà anh cứ ngỡ hơi thở của em từ đại dương xanh thẳm.
Em xa muôn dặm,
——————–
CÁm ơn anh Kiều Giang
Từ ngữ trong thơ anh đã tỏa màu… về phía bên em, lồng vào ánh nắng chiều hoàn mỹ
…Nóng dần lê, mặt trời không buồn đi ngũ như muốn sưởi ấm hòn đảo oahu
mênh mang bước chân người đàn bà dẫm lên cát in chặt dấu hoàng hôn,
để ngày sau tìm lại những giây phút ru hồn trộn mộng khoảng cách từ hai bờ đại dương
Em ôm chặt những cơn gió thổi qua, biết có lời người mình yêu giấu trong hương quế Nguyệt
Em ngã vào mây tìm bàn tay lãng tử
Em ngã vào biền nghe tiếng sóng vỗ về mang hơi thở dòng sông ở trọ” KG”
Em ngã vào bờ, mênh mông … mênh mông
Và lúc này, Anh có hiểu em không?
Em vẫn Tham Lam
— Tôi có anh rồi, tay lại níu tay
Đời theo năm tháng cùng say … Đi – về
Tôi có anh rồi, quên mất gió
Hương tràn muôn lối chẳng thành thơ
Nhìn đôi mắt sấm hồn tôi đắm…
Chất ngất thương yêu, một tôn thờ
Tôi có anh rồi! Quên dáng trăng
ngày không buồn sợ ánh phù vân
Đêm không trốn kiếm người săn mộng
Ngã xuống môi anh ngập dấu trần
Nhưng còn tôi muốn nhiều thêm nữa!…
Chẳng hết tham lam trái tim si
Muốn vào tim anh nghe rõ nhịp
chỉ nói yêu tôi đến trọn đời.