Kiếp Thu
Em lại về nghìn năm theo dấu nguyệt
Trói chặt anh qua ảo hóa thơ ngây
Ôm thương nhớ chảy nung bầu nhiệt huyết
Viết thơ tình thả trắng bạc hồn mây
Mùa thu hỡi! Có dài thêm chút nữa…
Để ta chờ nhặt lá ép vàng hương
Gởi bến gió, không nguyên vần hứa hẹn
Uống trăng cùng xin nuốt cạn yêu thương
Đêm tịnh vắng ru đời mong chắp nối
Nhấp men say thả bóng tựa hồn anh
Hòa máu thịt nơi xa thành bão điện
Vuốt ve hình nghe mộng níu xuân xanh
Nghiêng chiều gió thổi tràn qua dâu bể
Bờ môi anh đã chạm bờ môi em
Vụt thời khắc vỡ toang miền cảm cách
Còn với thu, Ta – chiếc lá say mềm.
TG: Lê HOÀng Trúc
ANH NỢ MÙA THU.
Em như cô bé Lọ Lem trong vườn cổ tích
Còn anh như mây lạc giữa mùa trăng
Em chỉ cho anh nụ cười, rồi đi mất
Anh kiếm tìm hoài, cho bạc tóc nhân gian
Xưa Hoàng tử nhặt của Lọ Lem chiếc giày
Bây giờ anh nhặt của em một chút hương say
Chút hương ấy anh giấu tận cuối hồn sâu thẳm
Vì anh sợ hương thầm theo cánh gió thu bay !
Sài Gòn những ngày tháng bảy mưa Ngâu,
Mùa thu nhớ ai mà mùa thu khóc?
Còn anh nhớ em, tiếng cười, anh chôn chặt
giữa linh hồn này , em phút chốc chia xa?
Nay anh về gõ cửa mùa thu
Để tìm em trong nụ cúc vàng mới nở
Xin em cười cho tình mình bùng vỡ
Nụ hôn nào ? Anh còn nợ mùa thu…
TG :KIỀU GIANG
Categories: Thơ tình
2 Comments »
« Bài trước | Home | Suối Tiên »
Tháng Bảy 14th, 2013 at 10:29 Chiều
SAO ĐÀNH!
Lâu lâu anh đến thăm em
Để cho cái nhớ đi tìm cái thương
Hai ta dẫu chẳng chung đường
Mà sao lòng vẫn vương vương với lòng
Khi buồn thả nhớ chơi rong
Thả thương gặp gỡ cài vòng nguyệt hoa
Chân trời góc biển bao la
Cái thương cái nhớ giao hòa mù tăm
Thương trăng qua buổi tròn rằm
Thương trời dầm dãi mưa đông sụt sùi
Khát khao một thuở xa xôi
Mượn lời thi phú tình người yến oanh
Ngàn trùng nước biếc non xanh
Đã duyên đã nợ sao đành chia xa.
11:30 12-07-2013
Tháng Bảy 15th, 2013 at 5:32 Sáng
SAO ĐÀNH!
Lâu lâu anh đến thăm em
Để cho cái nhớ đi tìm cái thương
Hai ta dẫu chẳng chung đường
Mà sao lòng vẫn vương vương với lòng
Khi buồn thả nhớ chơi rong
Thả thương gặp gỡ cài vòng nguyệt hoa
Chân trời góc biển bao la
Cái thương cái nhớ giao hòa mù tăm
Thương trăng qua buổi tròn rằm
Thương trời dầm dãi mưa đông sụt sùi
Khát khao một thuở xa xôi
Mượn lời thi phú tình người yến oanh
Ngàn trùng nước biếc non xanh
Đã duyên đã nợ sao đành chia xa.
11:30 12-07-2013
———–
CÁm ơn Trúc Bình để lại bài thơ hay
Và HOàng TRúc Xin họa lại ; Thơ với thơ
Lỗi Nhịp
Trăm hoa chẳng đậu một cành
Duyên sai hẹn ước trăng lành lạc đêm
Thôi anh đừng trách chi em!
Dẫu không cùng mộng gánh thêm bẽ bàng
Ngắm thu lá khóc trên ngàn
Ai kia suối lệ chảy tràn dốc mơ
Thuyền em lạc cõi văn thơ
Trôi vào trăm nẽo đừng chờ đợi chi
Trương Chi khóc phận tình ly…
Sữ đời còn mãi, đừng ghi thêm sầu
Vần lạc điệu khó nên câu
Táo cam trộn đất, đổi màu càng chua.
Trúc Lê 7- 14- 2013