võng Nguyệt Tư Hồ
Mây khuya mắc võng ngàn sao thiếp…
Tung khúc tư sầu ta nhớ ai
Hồi vẵng canh tàn sương trắng rụng
Mùa thu giăng mắt, lá thu bay
Nguyệt hầu đỗ bóng đêm xuôi gió
Em thả hương quỳnh lên đón trăng
Gác thấp – nghiêng cằm tay gối đợi
Lệ thu nhòa bóng nửa cung Hằng
Em đi Ngày ấy không từ giã
Để mộng “Hồ Cầm” lạc khúc thơ
Ai xót chi tình, ta nợ gánh
Chạy hoài đâu hết – lối còn mơ…
Đêm nay thấm mực vẽ trong hồn
Để hoài thương nhớ mảnh tình son
Ngàn năm lá đỗ, thu thờ nguyệt
Cạn bút, ngang trời tiếng nỉ non.
Trúc Lê………………………………………………..
Categories: Chưa được phân loại
1 Comment »
« Yêu anh yêu cả mùa thu | Home | Thơ Tình Mùa Thu »
Tháng Năm 25th, 2013 at 7:21 Sáng
NHỎ XUỐNG THIÊN THU
Trăng khuya mắc võng ru ngàn kiếp
Muôn giọt thơ sầu ta nhớ ai
Phương xa áo tím ngời trong mắt
Hay mấy sợi buồn vương tóc mai?
Người xua hương sắc vào trong gió
Rơi tiếng hồ cầm xao ánh trăng
Ta cách muôn ngàn, say nỗi nhớ
Thả hồn muôn kiếp nguyệt tơ giăng
Người đi thuở ấy chưa từ giả
Chưa biết cười duyên gửi đất trời
Người bắt hồn ta sầu trăm ngả
Thả ngàn tay mộng hứng sao rơi
Đêm nay trăng lạnh thấm vào hồn
Mà ngỡ nghìn xa in dấu hôn
Lên vầng trán ấy em như nguyệt
Nhỏ xuống thiên thu một chút hờn…
Thăm em, người thơ lãng mạn và tài năng