Lời Nội Năm Xưa
Thứ Ba, Tháng Ba 26th, 2013“Một khắc trôi qua đời tựa ảo
Cây đào trước ngỏ muộn đơm hoa
Bao giờ đúng tiết, còn chưa rõ?.
Chỉ sợ chờ xuân… ta muộn màng”
Năm xưa tém gốc người răn dạy!
“đào trổ khi xuân cảm ở lòng…
Tùy đất sanh đời, sung vạn vật
Thế thời thiếu hụt, chắc hoa chưa!…”
“có tụ, có tan – đừng bịn rịn,
Suôi dòng nước chảy đá thêm trong
Mặt người có tuổi, khôn càng lớn…”
Cháu nhớ lời ông tạc giữ lòng.
Đêm nay chợt thấy hoa đào nở
Trên đỉnh cao vời chỉ một bông
Đỏ thắm lung linh như hồn nội
Sáng xuân pháo nổ tôi theo chồng.