Archive for Tháng Ba, 2013

Lời Nội Năm Xưa

Thứ Ba, Tháng Ba 26th, 2013

“Một khắc trôi qua đời tựa ảo

Cây đào trước ngỏ muộn đơm hoa

Bao giờ đúng tiết, còn chưa rõ?.

Chỉ sợ chờ xuân… ta muộn màng”


Năm xưa tém gốc người răn dạy!

“đào trổ khi xuân cảm ở lòng…

Tùy đất sanh đời, sung vạn vật

Thế thời thiếu hụt, chắc hoa chưa!…”


“có tụ, có tan – đừng bịn rịn,

Suôi dòng nước chảy đá thêm trong

Mặt người có tuổi, khôn càng lớn…”

Cháu nhớ lời ông tạc giữ lòng.


Đêm nay chợt thấy hoa đào nở

Trên đỉnh cao vời chỉ một bông

Đỏ thắm lung linh như hồn nội

Sáng xuân pháo nổ tôi theo chồng.

Thơ Rơi

Thứ Hai, Tháng Ba 25th, 2013

HT thích nội trợ

David đi chợ cá

Viết xuống đi!
Anh sẽ hiểu!…
Tình không say, ta chẳng nhớ đến nhau
Chưa phải thu, bao lá chưa sầu…
miên man chảy thời gian vô định hướng
Anh về đâu?
Dấu chân còn vướng?….
để em tìm nhăt lại vết thu xưa


———–

Có một ngày, anh em mình gặp nhau!…
Những nỗi niềm đong đầy trong đôi mắt
đường trần qua mau,tình người vô tận
Thấy em cười … chắc anh hiểu ý … Mùa ru

—————–

Mai nào dám hẹn đường tơ…
Bởi xuân không ở lại chờ hoa xưa
Thời gian như bóng thoi đưa
Hình như thượng đế chưa vừa cuộc vui?

—————–

KHÔNG… KHÔNG, EM CHẲNG BỰC MÌNH
CÂU THƠ ẨN Ý CHỨA TÌNH GẦN XA..
LỠ MAI CÓ Ở GẦN NHÀ
EM SANG NGỦ TRỌ, CHẾT GIÀ VƯỜN ANH

Phận đàn Bà

Thứ Ba, Tháng Ba 19th, 2013

HT ngày 19 -03 – 2013

Đọc thơ anh! Nhớ ngày em xuất giá!…
Cau trong vườn rụng trắng cả thềm mơ
Gió xuân qua cô dâu nhỏ dại khờ
Con cúm bé buồn gục đầu đưa lối


lần cuối nắm tay con, lòng mẹ bối rối
Làm dâu nhà người xa quá con ơi!
Bước thật nhanh, tôi thấu nghẹn lời
Hoa cau trắng bay che từng dấu dép


Mùa xuân tình yêu hồn nhiên rất đẹp
Tôi biết chi đời, đâu phải chỉ có xuân…
Rồi, hạ  – thu – đông, trăng gió đảo vòng
Đôi vai nghiêng, mới thầy buồn gánh trĩu


Trái tim non không còn yểu điệu
Cũng từ đây tôi hóa phận đàn bà.

Cát Trôi

Thứ Bảy, Tháng Ba 16th, 2013

Hai cha con nhà cọp

Ta đập mi! một nỗi buồn vô cớ…

Lẻn vào hồn như thác vỡ bờ cao

Không hơi men, mà thân xác cồn cào

Không nhung nhớ, mà lối về lạc bước

Trông bộn trẻ bên đường cá cược

Bổng trách đời, ta biết lớn làm chi?

Cái thói u mê, cái nết lầm lì,

Đôi khi cũng lấp đi buồn chán

Hai con mắt không thấy gì trên trán

Đỡ lo nhiều những lằn xoáy thời gian

Ngồi xuống đây, cùng đám trẻ lang thang

Ôi! giống hệt “Cái Bang thời tiền sử”

Đất với tay ngoằn  ngoèo  con chữ

Viết một hồi – đọc lại… mỗi tên “anh”.

Vượt Ngục

Thứ Ba, Tháng Ba 12th, 2013

Muộn quá rồi! Nghẹn ngào tiếng nấc…

Giận đời – giận hết… Giận ta luôn!…

Giận anh – trong men sầu đun nóng

Giọt lệ trào – không ngăn nỗi khóe mi


Vòng xoáy tình yêu có phép lạ gì?

Mà em anh cứ mơ hồ ngu dại

Đau- đau, buổi xế chiều vương vãi

Cơm áo đầy, đôi ta lại hóa điên


Ôi! Ta ghét trái tim ưu phiền,

Cọt sợi nhớ riết thân bầm tím

Giấc ban trưa chập chờn cơn lạnh

Lén gọi tên người, hổ thẹn chi?

Đi hết!

Loài người – đi hết đi!…

Đồng hồ điểm, trời chiều ngã bóng

Anh ở đâu?

Cho em đợi ngóng!

Gọi làm gì?

Điện thoại không buồn reo…


Linh hồn treo đỉnh gió gieo neo

Thân xác buốt, có về làm chi nữa

Giọt máu tươm rơi… bùng ngọn lửa

Vết thương tình cháy mãi khôn nguôi.

Suối Chảy

Thứ Hai, Tháng Ba 4th, 2013

Đôi khi ta muốn viết !

Mà viết gì đây?

Không bạn – không tình- mộng điêu linh

Nên câu chữ cũng nghèo thưa mặt giấy

Trái tim ngoan nằm yên chìm thúc đẩy

Sợ ta buồn, nhịp đập nhọc nhằn đau

Ôi! Ta ghét thế – đời cứ phải chen nhau

Tiền danh vọng, có là chi đâu nhĩ?

Gục mặt xuống rượu cô hồn nốc kỹ

Mặt trời lên lững thững dáng âm dương

Môi thịt – mày cong,  kìa nó! Trong gương

Nhìn thật rõ! Cũng mày cong – môi thịt

ừ! Cục chán treo đầy con mắt hít

Sáng trưa chiều, ba bữa long vòng quay

Bước ra vườn cũng nắng  với cỏ cây

Chân vô tình dẫm mạnh lên mình lá

Vỡ tan… Xác vàng… Tiếng rĩ rã

Ta giật mình viết vội bức thư yêu.

khóc Dưới Mặt Trời

Thứ Sáu, Tháng Ba 1st, 2013

Mặt trời đốt cháy đi thời gian

Anh và em là hai vì sao trong đêm tối

Sợ chạm vào nhau gay nên tiếng nổ

Chỉ có linh hồn chớp nháy làm tín hiệu tình yêu

Thời gian chúng ta còn lại không nhiều

Em vẫn thấy trong mắt anh vô vàng ch ờ đ ợi…

Muộn mất rồi!

Hai trái tim đang rĩ máu

Khoảng cách thật gần… Lại rất xa xôi

***

Từng phút trôi dài – hai đứa nhớ về nhau