Hoa Mai Trắng
Ngọc nức nghiêng ly – rượu khẽ khàng!
Truốt đời khâm liệm chuỗi lầm than
Hoa cười lối gió, xuân như mộng
Ngồi tiếc tình xưa đã lỡ làng
Đêm qua bắt gặp cành mai trắng
Nhựa sống dâng lên rực một thời
Chợt thấy người về loan gió bụi
Hồn xuân trẻ ngợp, tóc xuân phơi…
Môi hôn lấy gió tìm nơi tựa
Tay kéo chân mây ngã gối phàm
Lưu luyến nhân tình trao xác thịt
Cành cao mai nở dưới trăng vàng
Cơn vui như nước tràn sa mạc
Bổng chốc bèo mây rẽ lối nhau
Đã mấy xuân rồi chìm bóng núi?
Đường hoa chưa cạn,nét duyên sầu
Thêm xuân- thêm tuổi- tình thêm nhớ…
Nắng xuống trãi dài nhuộm cánh mai
Nâng nụ, thở đều hương rất mới
Mà như người ấy ở quanh đây.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
4 Comments »
« Hoa bằng lăng | Home | Xuân ý »
Tháng Chín 13th, 2013 at 9:46 Chiều
Anh tìm ra trang thơ em rồi. Nhưng anh bận lắm chưa giao lưu với em được. thơm nhé!?
Tháng Chín 24th, 2013 at 10:23 Sáng
NHỚ.
Thêm xuân- thêm tuổi- tình thêm nhớ…
Nắng xuống trãi dài nhuộm cánh mai
Nâng nụ, thở đều hương rất mới
Mà như người ấy ở quanh đây.
**************************
Người ấy luôn luôn ở bên em
Mặc cho thế sự lắm kẻ dèm
Vẫn khao khát nhớ duyên tình cũ
Vẫn cứ hoài mong đêm từng đêm.
Chúc em vui. Khỏe.
Tháng Chín 24th, 2013 at 2:38 Chiều
Nói rồi không nghe………… Bên Hội thơ đông sẽ có người xem thơ của anh
Tháng Năm 9th, 2021 at 4:05 Sáng
Thơ của anh(chị) rất hay .cầu chúc cho anh gặp được nhiều may mắn và hạnh phúc!