Archive for Tháng Hai, 2013

vô định

Thứ Bảy, Tháng Hai 23rd, 2013

ANh của mình tôi

Chạm nhẹ tim vết thương lòng sâu quá

Đôi ba tuần lại bổng nhói  cơn đau

Ta cố quên, nhưng chẳng thể nào…

Cơn ác mộng luôn cồn cào thể xác

Tình của ta, người xem như cỏ rác

Chỉ lót chân khi nệm đã cũ sờn

Vì thế thời ta cúi mặt làm ngơ

Bám định mệnh trôi theo dòng thác đục

Giữa sống chết, giác ngộ bờ chân lý

Thì muộn màng không thể hủy ta đi

Chiều chín vàng nấp dưới bóng tường vi

Hoa rực rỡ hé cười, ta tím ngắt

Ngày trôi qua tìm vùi trong tất bật

Để quên đời… hư vỡ cái ta ôm.

Xuân ý

Chủ Nhật, Tháng Hai 17th, 2013

Sông rộng dòng quê nắng xuống vàng
Thuyền ai lướt sóng nhịp chèo vang
Nghiêng nghiêng nón lá hoa cài áo
Lã lướt lưng  ong dáng dịu dàng


Kìa cô thôn nữ người thôn mới!
Khách bộ du xuân lỡ dọc đàng
Dám hỏi hoa kia đà có chủ?
Vịn chèo thả bóng mộng tình lang.

Bến xuân

Hai mùa xuân trước em mười tám

Tóc lọn- guốc thêu xuống chợ làng

Năm tới cúc vườn … hờn… nở muộn

Hoa đâu kết mũi, chống thuyền sang?


Mỗi xuân một khoảng chờ em lớn
Đếm tháng trăng trôi héo mộng vàng
Đừng hẹn em ơi! thuyền lỡ chuyến
Gối chăn thêu phụng lẻ đôi đàn

—————–

Hoa Mai Trắng

Thứ Sáu, Tháng Hai 15th, 2013

Ngọc nức nghiêng ly – rượu khẽ khàng!

Truốt đời khâm liệm chuỗi lầm than

Hoa cười lối gió, xuân như mộng

Ngồi tiếc tình xưa đã lỡ làng


Đêm qua bắt gặp cành mai trắng

Nhựa sống dâng lên rực một thời

Chợt thấy người về loan gió bụi

Hồn xuân trẻ ngợp, tóc xuân phơi…


Môi hôn lấy gió tìm nơi tựa

Tay kéo chân mây ngã gối phàm

Lưu luyến nhân tình trao xác thịt

Cành cao mai nở dưới trăng vàng


Cơn vui như nước tràn sa mạc

Bổng chốc bèo mây rẽ lối nhau

Đã mấy xuân rồi chìm bóng núi?

Đường hoa chưa cạn,nét duyên sầu


Thêm xuân- thêm tuổi- tình thêm nhớ…

Nắng xuống trãi dài nhuộm cánh mai

Nâng nụ, thở đều hương rất mới

Mà như người ấy ở quanh đây.

Hoa bằng lăng

Thứ Sáu, Tháng Hai 15th, 2013

Ngày  Lễ Tình nhân

Con sóng biển chiều nay ồn ào quá

Hãy lặng yên đừng vỗ phía bờ tôi

Cho thân cát an lành và tỉnh mịch

Ta ru ta… vẽ vội cánh hoa người


Ôi ta ghét cái ngày tình nhân ấy!

Một loài hoa đã cuốn lấy ta đi

Trong hư ảo, trong cái mê khờ dại

Trong dối lừa cả chính trái tim trinh


Hoa bằng lăng ơi! Sao mi lại có?

Mọc, để người mượn bạn dâng tình yêu

Không ma quỷ mà khiến đời mù loạn

Không độc say mà quyến rũ điên cuồng


Tình đã hết ,lòng không lời trách móc

Cám ơn tình, nhuộm tím máu tim non

Anh rẽ bước quay lưng không ngần ngại

Hoa bằng lăng thường nở cạnh lối mòn


Ngược thời gian em nhặt từng kỷ niệm

Để chiều nay vẽ nên cánh hoa người

Hoa trên cát của ngày xưa bất diệt

Nở trong hồn nuôi giọt máu xanh tươi.

phong xuy

Thứ Hai, Tháng Hai 4th, 2013

Hán Văn

Nguyệt lạc truy phong vũ

Mê lộ hồi cố nhân

Sương giáng hàn liên hạng

Nhất điểu đình thế tân

Tùy xuân đào dị khí

Vô niệm ngã chi tần

Thạch diện thị chi cổ

Nhật xuất bình thanh vân

Bài dịch

————-

Gió thổi


Gió mưa đuổi trăng lặn

Người về lạc đường khuya

Ngỏ quen sương nặng hạt

Chim kêu dưới mái đình

Xuân muộn đào lạnh tiết

Cành cao không nhớ ta

Chân xưa tì mặt đá

Mây trong trời lên cao