Như rằng
Như rằng gió của xuân xưa?
Thổi qua đời nhẹ, mai vừa lớn lên
Con tim gõ nhịp bồng bềnh
Có ai không?…
không có – buồn tênh cuối chiều
Trăng non cột đỉnh cô liêu
Thuyền hoa trôi một, ta nhiều mộng mơ
Sóng xô bèo dạt đôi bờ
Tình xô người đến dại khờ vần “y ê u”.
Categories: Thơ đời, Thơ tình, Thơ xuân
No Comments »
« Gió thổi | Home | Đỉnh xuân »