Giữa Giấc xuân
Ba Chiêu và Lê Hoàng Trúc
Chạy … Chạy về … Quê hương đó !
Hoa đào bay trong gió…
Vườn ông tôi, chân vừa chạm ngỏ
Vui ngập lòng, tay choàng lấy hương hoa.
Nội móm mém cười hàm râu bạc trắng phơ
Cha bước đến ôm tôi trào nước mắt
“Con đã về xuân này vui thật,
Lớn lên nhiều, con gái của cha đây”!
Sợi nắng vàng lung linh buổi ban mai
Tay Mẹ nặn lên từng chiếc bánh
Các Em thơ cười đùa nghe lanh lảnh
Nhà ba gian thơm ngát ngói “Lê Triều”
Khóm trúc cuối vườn có tuổi liêu siêu
Cây mít ướt chín thơm mùa đất khó…
Bổng phút giây… tôi trở về thuở nhỏ
Ngã vào vòng tay mẹ, “gọi mẹ ơi”!
Giữa ban ngày, saoTrăng lại buồn rơi?
Qua song cửa môi thì thào khe khẽ
Ôm chiếc gối ngày xưa còn mẹ
Mới biết mình giữa mộng… Giấc xuân bay.
Categories: Chưa được phân loại
1 Comment »
« Sao anh biết | Home | Xuân Nhật »
Tháng Một 23rd, 2013 at 12:12 Chiều
Tay Mẹ nặn lên từng chiếc bánh
Các Em thơ cười đùa nghe lanh lảnh
Nhà ba gian thơm ngát ngói “Lê Triều”
Khóm trúc cuối vườn có tuổi liêu siêu
Cây mít ướt chín thơm mùa đất khó…
——————
bếp nhà tỏa khói lam xuân
xa quê
nhớ Mẹ
buồn bâng khuâng
chiều
nhớ đêm trừ tịch thương yêu
canh nồi bánh Tết liu riu lửa hồng
ấm lòng hơi lửa xuân-đông
bây giờ thương nhớ
xót lòng …
Mẹ ơi!
thăm Bà và nhớ!