ĐêmGiáng Sinh
Ta về đón ngọn gió đêm
Mùa như đã hết, lá mềm sương rơi
Trăng non đậu tận ngoài khơi
Câu kinh ai vọng?
Ru đời bình yên
Dòng sông quê vẫn con thuyền
Chở tôi qua hộ! bờ duyên ngày nào?…
Tôi về trong cõi hư hao…
Chiêm bao nửa giấc, lòng non nao buồn.
Categories: Thơ đời, Thơ tình, Thơ xuân
5 Comments »
« Giáng Sinh | Home | Vẫn Còn »
Tháng Mười Hai 31st, 2012 at 9:58 Chiều
QUÀ TẶNG GIAO THỪA
Giao thừa năm nay anh thiếu em
Thiếu hơn một nửa của con tim
Chuông đổ giao thừa nghe lỗi nhịp
Ta kiếm nàng Xuân chơi trốn tìm.
Anh còn nhớ giao thừa năm ngoái em đi tìm con mèo.
Anh cũng tặng em: ” Bài thơ tặng lúc gia thừa”. Nhưng vui hơn năm năy em nhỉ.
Chúc em nam mới 2013 trọn vẹn hạnh phúc gia đình.
Tháng Một 1st, 2013 at 10:04 Sáng
QUÀ TẶNG GIAO THỪA
Giao thừa năm nay anh thiếu em
Thiếu hơn một nửa của con tim
Chuông đổ giao thừa nghe lỗi nhịp
Ta kiếm nàng Xuân chơi trốn tìm.
————–
Ba trăm sáu mươi lăm ngày một lần xuân
Trăm họ xôn xao lời chúc mừng
Ngắm cánh hoa đào lay trước gió
Quay nhìn dĩ vãng lòng bâng khuâng…
Cám ơn anh nhiều, và cũng chúng gia đình anh bắt đầu một năm mới an khang thịnh vượng
Tháng Một 2nd, 2013 at 9:31 Chiều
ĐÁNH RƠI CHỮ TÌNH
Xa em còn nặng chữ tình
Chữ duyên chữ nợ vô tình đánh rơi
Em một góc trời, anh một góc tời
Gửi thương theo gió, gửi lời theo mây.
Chúc em vui. Anh luôn bên em. Dù em theo ai mặc kệ.
Tháng Một 3rd, 2013 at 12:42 Chiều
ĐÁNH RƠI CHỮ TÌNH
Xa em còn nặng chữ tình
Chữ duyên chữ nợ vô tình đánh rơi
Em một góc trời, anh một góc tời
Gửi thương theo gió, gửi lời theo mây.
Thơ Trúc Bình
——————–
Vẫn xuân
Má xưa em gởi hồn người
Trăng thơ ngày ấy còn tươi giấy hồng
Lay chiều ngọn gió đầu đông
Cành mai nhớm nụ hương nồng lên cao
Say tình – say cả chiêm bao
Thơ ai… Lục đọc mà xao xuyến đời
Ngậm ngùi nhặt cánh mai rơi
Đếm lùi ngày tháng xuân vơi… Lại đầy.
Cám ơn anh TB luôn dành cho HT một tình yêu trong thơ ca, để chúng ta cùng trao dồi kiến thức và giải trí…
Tháng Một 3rd, 2013 at 3:17 Chiều
VẮNG EM
Bầu trời vắng em
Ngôi sao vắng em
Trái đất vắng em
và anh vắng em
Trách ai quên mối tình xưa
Dẫu rằng lối ấy ta chưa đi về
Yêu em ta muốn cận kề
Một trăm đứa đến chẳng hề chuyển lay.
Chúc em vui trong cô đơn, dù lúc nào em cũng ngã vào vòng tay chồng.