Archive for Tháng Mười Hai, 2012

Vẫn Còn

Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 30th, 2012

Thức giấc .Bỏ lại ngày hôm qua

Nghe hơi thở từ con tim hối hả

Chạm lòng bàn tay … tê thật sâu… vết thương tình buốt giá

Sợi tóc gày … mệt lã… nhọc nhằn rơi

Trọn cuộc đời ôm nỗi nhớ chơi vơi

Mưa hết. Nắng…

Tiếng yêu hờn… liệm tắt

Còn trong gương khối hình hài rất thật

Nhìn linh hồn im lặng, dẫn máu về tim.

ĐêmGiáng Sinh

Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 30th, 2012

Ta về đón ngọn gió đêm
Mùa như đã hết, lá mềm sương rơi

Trăng non đậu tận ngoài khơi
Câu kinh ai vọng?
Ru đời bình yên
Dòng sông quê vẫn con thuyền
Chở tôi qua hộ! bờ duyên ngày nào?…
Tôi về trong cõi hư hao…

Chiêm bao nửa giấc, lòng non nao buồn.

Giáng Sinh

Thứ Ba, Tháng Mười Hai 25th, 2012
Tôi nhìn đời như một sân khấu lớn
Mỗi gia đình một vỡ tuồng khác nhau
Sau bức màn nội dung không đụng độ
Mỗi con người một tuyệt tác đi qua

Bên kia trời

Thứ Sáu, Tháng Mười Hai 21st, 2012

Quán bụi – thời gian

Ta hát lên cho hết kiếp làm người

Say hương hoa trái tim luôn mĩm cười

Chở yêu thương gieo vào lòng nhân loại

Viết tên mình lên trên cánh hoa tươi


Người thân ơi! Bạn bè của tôi ơi!

Bốn mùa trôi miệt mài qưên dừng lại

Khép nhẹ mi nhớ thầm miền đất ấy

Nghiêng nỗi buồn tay chạm mảnh trăng rơi


Có còn ai biết tôi người con Việt?

Gạo làng dưng thấm mặn đổi màu da

Mòn xương chân, trí não thành bất diệt

Đợi một chiều góa bụi kết thây ma


Vu vơ hát … ta còn vu vơ hát…

Hơi thở nào bay vút tận chân mây

Trút hạt mưa tắm vào lòng đất mẹ

Cuối lạy đời!

Quán trọ chốn ta say.


Muộn trong tim tuổi hồn nhiên ập tới….

Nụ hôn đầu đeo mộng nửa đời trôi

Hồn leo sóng vỗ về bờ ruột thịt

Bên kia trời một người nhớ tên tôi.

GởI ĐÀ NẵNG

Thứ Sáu, Tháng Mười Hai 14th, 2012

Vườn chuối  xứ người ,hồn năm xưa

Quê hương tôi thành phố ĐÀ Nẵng

Dòng sông Hàn sóng nước trong xanh

Người dân quê tấm lòng chân thật

Chia hạt gạo mùa đổi tiếng cười vang


Núi Ngũ Hành kiêu sa trước gió

Mưa nắng bốn mùa cá nhảy, cò bay

Cánh diều hôm qua thôi đành bỏ lại

Phiêu lãng cuộc đời theo bóng trăng mây


Đà Nẵng thân yêu nặng tình đất mẹ

Thấm màu da vàng giọt máu cha ông

Bạn bè ngày xưa; đứa còn, đứa mất

Xuân đợi muôn hoa…. Réo rắc nơi lòng


Chiều hôm qua tôi gặp đàn cò trắng!

Chúng lạc bày nên chẳng biết về đâu?

ở ruộng người , hôi râu, con nước lạ…

nhớ mẹ cha, mặt mũi nó u sầu

vì sao thế?

Các con chiên chạy loạn

Hẳn có gì uẩn khúc dưới dòng quê

Lòng xót thương đứng nhìn cùng giọt máu

Loãng vào mưa mù mịt cả lối về


Trong vũ trụ biết bao điều lầm lỗi

Con người nào không vướng một lần sai?

Còn anh em – còn nhà, còn dân tộc…

Đi hết rồi! sông núi bỏ cho ai?


Vẽ lên giấy tôi mơ điều đơn giản!

Một ngôi nhà vạn khuông mặt yêu thương

Nắm tay nhau dòng người về phố rộng

Trời Việt Nam mây trắng trãi bình thường.


Giấc mơ chiều tôi lại gởi vào thơ.

Người con da vàng

Thứ Tư, Tháng Mười Hai 12th, 2012

HT 2012
David cầu nguyện cho bà ngoại

Ngày mai trời sẽ sáng

Ngủ một giấc thật dài

Qua đông mùa lại ấm

Tình nở trong bàn tay.


Phận người trăm năm chảy

Được mấy ai mĩm cười?

Chạy đua về đến đích

Hồn tựa đóa hồng tươi


Cám ơn tình cha mẹ

Sanh con kiếp da vàng

Mắt đen màu huyền thoại

Đời yên vui muộn màng


Bên dòng sông đầy gió

Trời tự do chim bay

quê hương con! Chỉ một

Hẹn ngày mai sum vầy.

Hương trầm ca

Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 8th, 2012

Họa bài lãng tử ca của Kiều Giang trong VNTQ

Em chẳng biết lòng biển xanh hay thẳm

Dưới chân em linh diệu vẫn gục đầu

Dòng sông quê nước trôi về vô tận

Bến đò chiều lặng sóng vắng thuyền anh!…


Anh có nhốt đi một chàng lãng tử

Thì Trăng  xưa vẫn một rớt trên dòng

Và hoa tím mơ màng cài tóc nhỏ

Bên kia bờ anh có nhớ em không?


Ta lạc nhau bởi nẻo đời cong quẹo

Non Mộng sầu theo gió rụng thành thơ

Lời yêu thương cuộn tròn trong đấy mắt

Làn mi xanh thưa nhạt bởi đợi chờ


Xuân lại về, bến chiều hoàng hôn đỗ

Bãi cô liêu- rất cũ một nàng xuân

Sóng vỗ bờ như tình xa vọng lại?

“Vẫn yêu em”…rồi tan giữa muôn trùng.

Trên cả tình yêu

Thứ Sáu, Tháng Mười Hai 7th, 2012


Em chưa bao giờ thích hoa hồng anh ạ!

Vì sao thế em?

Hoa hồng có nhiều gai, các gai đều nhọn và bén như mặt trái của tình yêu vậy.

Thế em thích hoa gì?

Loài hoa dại bên bìa rừng; chúng tự nhiên tỏa hương trong gió lại ít có người để ý đến

Anh hái cho em nhé?

Đừng anh! Cứ để chúng trên cành ve vẫy khoe hết sự lộng lẫy của mình, vì tuổi hoa ngắn lắm, không như tuổi em và anh đâu!

Hôm nay kỷ niệm 19 năm từ ngày chúng ta gặp nhau!

Em muốn anh tặng gì?

Cười… Một bờ vai thật thà! Và em đã có rồi.

Yêu anh cùng các con

Anh…. Yêu em

Bình Dân- Yên Quốc

Thứ Năm, Tháng Mười Hai 6th, 2012

Mọi người một dân tộc

Dạy con từ thuở còn thơ

Thật tội nghiệp trông linh hồn tượng đá

Đứng chết trơ nước mắt vẫn tuôn dòng

Nhìn non nước thúi dần trong bụi bặm

Và thương dân lầm lũi dưới quyền uy


Vũ trụ bao la… Con người đừng sợ!

“xã hội mơ hồ” sửa đổi … chỉnh trương!

Nối vòng tay rộng quạt làn gió mới

Đất nước, con người, là của chúng ta.


Không ai được đem quyền uy đè ép

Luật công minh tuyên khởi trước nhân dân

Bình dân ý, đi đầu làm nền tản

Quốc từ dân. Dân Quốc trị nghiêm minh


Công nghiệp hóa, du lịch thời mở rộng

Giáo dục nâng cao, thủy bộ khai thông

Thiên tai đề cập muôn dân hưởng ứng

Xuân tiếp vạn xuân cội đá thắm hồng.


Công khai thể lệ trưng cầu dân ý

Trường học,chợ, bệnh viện, đường, chỉnh đón phát huy

Mở rộng thông tin  từ làng xã đến vùng cao, vùng khó

Hỗ trợ đồng bào sáng tạo kế sanh nhai


Thể lệ thuế hiện hành rõ nét

Tự do tín ngưỡng tôn giáo trong dân

Giảm xóa, khoan hồng tội đồ hối cải

Không phân biệt quốc tịch hay màu da


Triệt để tham nhũng ngăn chặn tệ nạn xã hội

Dìu dắt con em hướng tới văn minh

Đề cao cảnh giác – ngoại ban nhòm ngó

Quốc phòng vững mạnh cổ vũ dân quân



Hóa thù thành bạn liên giao ngoại quốc

Vật giá thị trường ổn định lòng dân

Trong gian khó chúng ta đừng lùi bước

Sức vạn người sỏi đá cũng thành cơm.


Không có dân hẳng không có nước

Nước từ dân mực thước triển khai

Hoan hô người giỏi, động viên người yếu

Tay nối vòng tay đất nước đẹp giàu.

sao ta không?

Thứ Hai, Tháng Mười Hai 3rd, 2012

HT ngày 22 – 11 – 2012 Hongkong

Ta chợt lớn trong một chiều nắng mới

Gió đông về lay nhẹ cánh hàng dương

Ta chợt nhớ một người xa vời vợi

Và mây bay muôn nẽo rất bình thường


Từ buổi ấy trong tôi thật kỳ lạ

Giấu trên môi những tiếng gọi mơ hồ

Đôi khi hỏi?

Con tim non… thật, giả?

Đến bao giờ?

Tuổi mới hết ngây ngô…


Anh xa lắm!… Và tận cùng xa lắm…

Đời hợp tan mưa nắng… Có ai ngờ?

Trong cõi vắng em cành hoa rất thắm

Nhan sắc hồng hương tỏa giữa trời thơ


Ngày vô vạn, buổi xuân còn ít quá!

Khách qua sông đôi lúc cũng nhầm đò

Trượt một bước… tình trôi dài vạn dặm

Tự hỏi lòng?

Ngày ấy! sao ta không?…