Phiên chợ cuối ngày
Cách đây 20 năm cái đầu trên đã bỏ hình hài đi tìm ” Tự Do”
Treo giá Mảnh đời ta bán quách
Chân tay có đủ cả hồn ta
Này đây rẻ lắm không tiền bạc
Chỉ mỗi xin cho Một thật thà!
Ta bán cho người những ước mơ
Tự do cười nói rộng vần thơ
Xin đừng trả giá thêm hay bớt!
Mòn méo thời gian bởi đợi chờ
Và đây nửa trái tim màu đỏ
Ta giấu riêng mi một góc trời
Ai có mua mau mùi máu sạch?
Cuối ngày phiên chợ… Rẻ… Xin mời!…
Hai bàn tay trắng còn gì bán!?
Sông núi hồn quê gày bóng ma
Biển khóc khô lời tràn bạo lực
Đâu rồi hương lúa, cánh cò xa?…
Anh của ngày xưa, ai có thấy?
Ân ái bờ môi khô héo dần
Một tuổi xuân chờ như xuốt kiếp
Còn gì đâu nữa mà bâng khuâng???
Categories: Thơ điên, Thơ đời, Thơ tình
No Comments »
« Cánh Thư Vạn Dặm | Home | Ngày Em Về »