Lạc Mùa Tơ
Thứ Tư, Tháng Mười Một 14th, 2012
HT ngày 1- 11 – 2012 Rừng lan Singapore
Mùa nghe thương nhớ, nghiêng chiều xuống
Thơ thẩn đi về… ta với ta…
Hương xưa ngan ngát gió đưa lại
Tay vẫy dòng người… anh vẫn xa…
Nghìn trùng lớn lên, mặt trời khuất nẻo
Một ngày nhẹ qua, chầm chậm đời trôi
Đá nở ra hoa, mặt người biết khóc
Đứng giữa phố lạ không có anh tôi.
Năm ngón tay đan vòng tình lạc lối
Cửa ngỏ thời gian quên hẳng đợi chờ
Rồi sớm mai kia đường về hoa nở
Em đi lấy chồng bỏ trống trang thơ
Đêm không trăng sao Con tằm cắn lá
Tơ nhã trong chiều… sợi đứt, sợi vương
Đâu? Của tình em… tình cô gái Việt
Đâu? Của anh giờ… hai chữ “yêu thương”