Thời gian
Tập thơ “Trúc sương” chính thức phát hành ngày 15 – 10 – 2012 , nhầm chào xuân mới 2012 -2013
tập thơ tình ,do hai tác giả cùng cộng tác
Mai Chiêu Sương – Lê Hoàng TRúc
Xin mời các bạn cùng đọc. Bạn có thể tìm mua trên Oline hay từ Amazon . com
Trời nhạt dần màu nắng phố đơn côi
Gió đi qua từng cơn buồn thả nhẹ
Những chiếc lá gượng mình nhìn bụi cát
Thôi thúc lòng ta lục lại bóng hình quen
Thời gian chảy mờ dần dòng người mới
Mộ bia xanh ngập, lấn gót phong trần
Theo dấu cỏ, linh hồn nào vương vấn?
Cỏ gục đầu, nhân thế lệ xanh rơi
Thiên đường hồng ở nơi đâu chưa đến?…
Địa ngục đen có thật như lời đòn?…
Được ngước mắt chờ khoảng mây ngày cũ
Mênh mông trời, vạn sắc đẩy qua mau.
*trong đời người kẻ thù lớn nhất chính là “ thời gian”
Nó; bào mòn của ta bao nhiêu ký ức đẹp. Khoát thêm chiếc ào già nua những vết nhăn khắc khổ, sợi tóc loan ố màu nắng mưa…
Đôi khi khép mắt, tay muốn chạm bánh xe thời gian xin dừng lại trong khoảnh khoắc lùi về cuộc tình ngày ấy, hồn… mênh mông, mênh mông…
Thưởng thức hương trà buổi sáng, mong nụ hoa ngọc lan xòe cánh…
Hôm sau hoa nở, Lòng thấy lo sợ…hoa sớm tàn…
đời người. Thời gian, hỡi thời gian!….
Categories: Thơ đời, Thơ tình
13 Comments »
« Bài trước | Home | Trăng đông »
Tháng Mười 15th, 2012 at 4:48 Chiều
Trúc Xanh
( Thân tặng chị: Nữ sĩ Lê Hoàng Trúc)
Mượn thơ chị kể về đời
Cho tròn câu chữ thay lời từ tim
Thanh thanh dáng Trúc bên thềm
Tóc xanh xõa bóng phủ mềm bờ vai
Tháng Mười 16th, 2012 at 8:30 Sáng
Trúc Xanh
( Thân tặng chị: Nữ sĩ Lê Hoàng Trúc)
Mượn thơ chị kể về đời
Cho tròn câu chữ thay lời từ tim
Thanh thanh dáng Trúc bên thềm
Tóc xanh xõa bóng phủ mềm bờ vai
*************
Chị về phố lạ vắng em
Gió đông đến sớm, nghiêng thềm trăng đâu?
Ngẩn ngơ huệ nở, hương sầu
đêm nay chị lại gục đầu bên thơ…
Chị chờ em giữa cơn mơ…..
Cám ơn Hùng.
Tháng Mười 15th, 2012 at 11:50 Chiều
*trong đời người kẻ thù lớn nhất chính là “ thời gian”
tuyệt!
Tháng Mười 16th, 2012 at 8:24 Sáng
rất tiếc là không gặp được ông già, Bà già buồn lắm . nhưng thôi, hen dịp sau nhé!
Tháng Mười 17th, 2012 at 9:11 Chiều
hi hi Bà…! đã về tới nơi ra đi chưa vậy? chuyến về VN lần nầy chắc vui vô cùng hỉ? chúc cả nhà hạnh phúc. lúc nào cũng mong Bà…về…nhưng cái lão thời gian cướp mất của ông một báu vật.
từ nay…
sao biết ngày mai
gió ngừng, mưa tạnh. đoái hoài cố nhân
vô duyên
số đã định phần
…………………………….
Tháng Mười 19th, 2012 at 8:12 Chiều
Chị về phố lạ vắng em
Gió đông đến sớm, nghiêng thềm trăng đau!
Ngẩn ngơ huệ nở, hương sầu
đêm nay chị lại gục đầu bên thơ…
Chị chờ em giữa cơn mơ…..
————-
Tháng Mười 20th, 2012 at 8:47 Sáng
hi hi Bà…! đã về tới nơi ra đi chưa vậy? chuyến về VN lần nầy chắc vui vô cùng hỉ? chúc cả nhà hạnh phúc. lúc nào cũng mong Bà…về…nhưng cái lão thời gian cướp mất của ông một báu vật.
từ nay…
sao biết ngày mai
gió ngừng, mưa tạnh. đoái hoài cố nhân
vô duyên
số đã định phần
Em về khép cửa thời gian
Nào hay mưa nắng còn lang thang đời
Không anh, phố rợp mây rơi
màn đông giăng mắt rượu mời lẻ tay
Ta chờ anh dưới trăng say….
Tháng Mười 20th, 2012 at 10:46 Chiều
Em về khép cửa thời gian
Nào hay mưa nắng còn lang thang đời
Không anh, phố rợp mây rơi
màn đông giăng mắt rượu mời lẻ tay
Ta chờ anh dưới trăng say… (LHT)
—
mưa thu môi đắng, mắt cay
vượt xa nghìn dặm
về quay quắc buồn
bà đi
hoen má Sài Gòn
tình chưa đón đã bồn chồn vẫy tay!
quặn lòng lời hẹn “ngày mai…”
biết đâu…
ngày ấy còn ai….ai còn….!
Tháng Mười 21st, 2012 at 9:00 Sáng
mưa thu môi đắng, mắt cay
vượt xa nghìn dặm
về quay quắc buồn
bà đi
hoen má Sài Gòn
tình chưa đón đã bồn chồn vẫy tay!
quặn lòng lời hẹn “ngày mai…”
biết đâu…
ngày ấy còn ai….ai còn….!
—————–
Cơn mưa vắt hạt đầu nguồn
Lời ru nhân thế… lời buồn, lời đau
đêm nay lẻ một vì sao
Màn mây vạn dặm, hồn xanh xao gày
Em về gót lạnh sương mai
Em đi nắng ngủ ngày dài lê thê
Nếu như đông đã chẳng về?…
Nếu như trăng xuống nằm kề gối đông?…
Còn anh, tình vẫn mênh mông…..
Tháng Mười 23rd, 2012 at 12:04 Sáng
Em về gót lạnh sương mai
Em đi nắng ngủ ngày dài lê thê
Nếu như đông đã chẳng về?…
Nếu như trăng xuống nằm kề gối đông?…
Còn anh, tình vẫn mênh mông….. (LHT)
—-
vâng! tình ông vẫn mênh mông
xa thăm thẳm, nhớ
xót lòng người dưng
bên kia mùa có rưng rưng
Tháng Mười 23rd, 2012 at 3:14 Sáng
vâng! tình ông vẫn mênh mông
xa thăm thẳm, nhớ
xót lòng người dưng
bên kia mùa có rưng rưng
—–
bên em rừng khóc lá xanh xao gày
mùa sau điểm lại cung mây
mưa không bất chợt như ngày em đi
Tháng Mười 29th, 2012 at 8:27 Sáng
ANH ĐÃ VỀ RỒI EM
Tặng LHT
———
Anh đã về rồi em.
Một chuyến “hành hương” tìm tri kỷ
Sài Gòn hạnh ngộ buổi đầu đông;
Có duyên vạn dặm nào đâu sá?
Chợt thấy buồn ai sớm lấy chồng!
Anh đã về rồi em.
Gót chân phiêu bạt đời chưa mỏi
Chỉ thấy trong tim bỗng lạnh lùng.
“Trúc Sương” như tiếng tri âm gọi
Vọng lại ngàn thu một thủy chung.
Anh đã về rồi em.
Về đọc trang thơ…thấm ướt tình.
Nghe hồn lãng đãng bóng em xinh
Nghe thơ hiển hiện bao tâm sự
Nghe Trúc Sương reo chuyện chúng mình.
MAI CHIÊU SƯƠNG
29 /10 / 2012
Tháng Chín 5th, 2015 at 12:37 Chiều
I’ve been loiokng for a post like this forever (and a day)