Cơn mưa bất chợt
Mưa thu về bất chợt
Đọng trên lá vàng khô
Đi qua đời một thoáng
Cho tình em dạt dào
Xanh từng hồn lá úa
Nõn nà cánh môi thơm
Mùa thu vào nỗi nhớ
Mây lang thang giận hờn
Cơn mê chiều bất chợt
Quên lãng người năm xưa
Ru em vào mộng mị
Ngày trôi mang đợi chờ.
Categories: Thơ tình
4 Comments »
« Nặn hình người đất | Home | Hạt bụi tôi »
Tháng Tám 5th, 2012 at 11:25 Sáng
Bên nhà anh anh chưa định thay entry mới tặng em
là cũng do cái…BÓNG của HT hay quá đấy. Bài thơ em còm cũng tuyệt vời nữa nên MCS để…chiêm ngưỡng lâu lâu mà.
Độ nầy em viết càng xuất thần. Anh mến phục lắm!
Mấy nay trời chuyển, chỗ quẹo sườn đau trỏ lại nên làm biếng viết quá em ạ.
Qua em thăm và đọc thơ chứ chưa…trả lễ cho kỳ nữ được đâu nghen.
Tháng Tám 5th, 2012 at 12:16 Chiều
Mấy nay trời chuyển, chỗ quẹo sườn đau trỏ lại nên làm biếng viết quá em ạ.
Qua em thăm và đọc thơ chứ chưa…trả lễ cho kỳ nữ được đâu nghen.
không phải quẹo sườn , mà mê nhậu chứ gì?….
Tháng Tám 5th, 2012 at 11:27 Sáng
Sao em ngồi nghiêng nghiêng dễ…bật ngửa quá vậy?
Cẩn thận không lại té quẹo sườn như MCS thì khổ nghen.
Tháng Tám 5th, 2012 at 12:15 Chiều
Sao em ngồi nghiêng nghiêng dễ…bật ngửa quá vậy?
Cẩn thận không lại té quẹo sườn như MCS thì khổ nghen.
Anh không biết đấy thôi, một bên của HT đau lâu rồi nên vào đêm chỉ đi lại không ngủ mới ra thơ đấy … hi hi HT còn trèo dừa được đừng lo…