Anh và niềm hy vọng
HT và Adam ngày 06 – 07 – 2012 New York
Chiều vương nắng gió thu vừa thổi tới
Cành phượng nghiêng rơi cánh nhỏ cuối mùa
Trời xuống thấp, mây vàng trôi lơ lững
Em nghe gì? dâng nổi nhớ lâng lâng!…
Từ ngày biết! chọn anh làm gác trọ
Thời gian trôi mang đi cả bụi đời
Từ ngày biết! anh là nguồn an ủi
Giấc ngủ vào êm nhẹ tựa sao rơi
Còn nơi ấy, anh có ai dệt mộng?
Giữa chập chùng chằn chịt lối người qua
Đêm dài quá cho em ngàn câu hỏi
Xáo trộn lòng thơ nhạc lẫn hương hoa
Thầm cúi xuống, sờ bàn chân du mục
Khét nhựa đời, nghiêng quẹo lóng xương con
Ngày mai đó! ngày mai niền hy vọng!…
Tan vào nhau cho hơi thở ngọt đầy.
Categories: Chưa được phân loại
2 Comments »
« Trúc Sương | Home | Mấy cho vừa »
Tháng Tám 1st, 2012 at 12:11 Chiều
Hình như câu cuối cùng thiếu một chữ…”thở” thì phải?
Bài thơ nồng nàn hạnh phúc vợ chồng.
Chúc hạnh phúc.
Tháng Tám 1st, 2012 at 4:08 Chiều
Cám ơn anh đã nhắn em, nhiều khi hT đánh nhưng không xem lại cũng bị bệnh như anh vậy …. cười