Con mắt
Thứ Tư, Tháng Tám 29th, 2012
Ta chợt thấy cuộc đời tựa giấy mã
Dòng người hôm qua, cát bụi chiều nay…!?
Tiếng cười say sưa, tiếng cười đau khổ
Một nến hương lòng gởi tới xa xôi
Ta đứng giữa đời đôi mắt chẳng của tôi
Nó ghi lại ngàn hình hài xinh đẹp
Cho tôi yêu, cho tôi tìm nhung nhớ
Cho tôi say và cho cả mộng vàng.
Rồi cũng nó! Xóa đi bao kỷ niệm…
Kết cấu thời gian giết hết màu xanh
Lấp những gì tôi yêu, tôi quý nhất
Dày xéo con tim thành khối tật nguyền.
Ôi đáng sợ! Con mắt… ngàn con mắt…
Mi lại là một tác phẩm trọn đời ta
Qua tấm kính, mi hiền lành, mi độc ác!…
Không thể nào thấy được ở trong mi.