Ta phụ người
Chắc đêm nay, anh sẽ thấy buồn nhiều?…
Tận trời xa trăng khuyết dấu vạn điều
Em phụ tình để người vui ngày mới
Em phụ mình- dòng nước mắt trong veo
Mưa nào rơi?
tí tách gõ thành lời
Nét bút nghiêng, thô sơ mà diệu vợi
Rời em đi!…
đừng bao giờ ngoãnh lại!
Ý thơ nồng ôm chặt mối suy tư
Em phụ anh!
xin đừng có giận hờn….
Với ngàn sau hình bóng cũ chập chờn
Và môi em đọng trên vùng trán cháy
Lữ khách ngồi đâu đó bóng liêu xiêu.
Categories: Thơ điên, Thơ đời, Thơ tình
7 Comments »
« Xuân thủy chung | Home | Em và màu tím »
Tháng Sáu 2nd, 2012 at 7:08 Chiều
Bài thơ hay và xúc động quá chừng. Một ngày kia mcs cũng sẽ bỏ làm thơ vì những
mơ ước ta đi tìm chỉ là…ảo tưởng! Thực chất của những “người gỗ” đã làm MCS…tắt lửa.
Đọc bài thơ đây sao càng thấy ngậm ngùi.
Tháng Sáu 2nd, 2012 at 8:08 Chiều
Bài thơ hay và xúc động quá chừng. Một ngày kia mcs cũng sẽ bỏ làm thơ vì những
mơ ước ta đi tìm chỉ là…ảo tưởng! Thực chất của những “người gỗ” đã làm MCS…tắt lửa.
Đọc bài thơ đây sao càng thấy ngậm ngùi.
Anh khỏe không?
Thơ luôn là ảo tưởng, ai cũng biết vậy mà anh nhưng dù sao thì anh cũng cám ơn người gỗ đi vào nghiệp thơ của anh chứ…..
Một tâm hồn thi sĩ thì đâu cần người thật mới làm được thơ. Chẳng qua anh tự phụ mình thôi. Em dám chắc khi mới cầm bút viết thơ thì anh đâu biết người gỗ ấy.
Vậy thì người gỗ đâu phải là vấn đề nan giải. Nếu có cơ hội tự nhốt mình với một người gỗ để làm ra thơ như anh thì hT cũng căm chịu ấy chứ.
Tháng Sáu 2nd, 2012 at 9:52 Chiều
Ừ nhỉ.
Vậy thì không làm thơ khỏe hơn đấy.
Làm thơ và…yêu không giống nhau đâu bà chủ ạ.
Nói cho vui ấy mà.
Cảm ơn HT.
Trời nóng quá nên không khỏe nổi đâu.
Cười.
Tháng Sáu 2nd, 2012 at 10:16 Chiều
HT hiểu MCs chứ, bí mật …..
bên màn sương mỏng HT nhìn thấy sự khéo léo của MCs….
hay… rất hay… kệ sáng tạo luôn là nguồn nước mới cho muôn loài
Thái lAn bây giờ là mùa mưa
Tháng Sáu 3rd, 2012 at 6:40 Sáng
Ví dụ nhé. Trong khi mình muốn hôn môi thì “nàng” lại…nhe răng ra cạp.
Trong khi mình muốn hôn ngực thì nàng là chìa…đầu gối cốp.
Ối trời ôi! Yêu cái cột nhà còn đỡ …ớn hơn phải không nữ sĩ?
Ví như nữ sĩ đang muốn nói chuyện với MCS thì MCS lại lấy bông rê lổ tai ấy mà.
Hố hố…có những tình nhân kiểu đó nên mới có…chùa đó HT à.
Tháng Sáu 3rd, 2012 at 11:11 Sáng
Không phải nàng không muốn hôn anh, mà vì răng nàng hô
không phải nàng chìa đầu gối, mà tại anh cúi quá thấp…. cười… hi hi….
nhưng mà những động tác ấy làm cho thi sĩ MCs điên lên đâu có ai có thể hơn cô ấy được . đó cũng là nghệ thuật chứ???
Anh uống cafe buổi sáng chưa?
Tháng Sáu 3rd, 2012 at 1:05 Chiều
GỞI NGƯỜI “MỘNG TÍM”
Tặng LHT
*********
Màu của…”tím” là màu tình em đó
Khiến lòng anh năm tháng tím theo em.
Lây “mộng tím” bao giờ anh đâu biết?
Giờ biết rồi lại nhiễm bệnh… đau tim!
Ồ. Có phải tình yêu màu lá chết
Nếu cô đơn, thương nhớ trĩu cành si?
Hoàng hạc bay phiêu du chiều cánh mỏi
Trăng nghiêng trời từng bước lạc ta đi.
Màu của tím là màu thơ em đó.
Anh đọc hoài lây tím cả thơ anh!
Mùa thu vàng nay màu thu tím rịm
Mộng tình nhân xô giấc ngủ lênh đênh.
Màu của tím là màu sim đồi quạnh.
Trái cấm nào chín rụng vỡ ước mơ.
Em tím quá khiến hồn anh nức nở
Môi mùa đông lạnh cóng biết đâu chờ?!
Thôi đi em. Đừng gieo chi mộng tím
Tím đời anh rồi có được gì đâu?
Đau đớn lắm khi tình lang thang lỡ
Vòng tay ôm “mộng tím” mỗi đêm sầu!
MAI CHIÊU SƯƠNG
6/ 2012
(Nhờ LHT xóa bài trên dùm nhé.
Vào http://huyenmaihuyen.blogspot.com/ có entry bài nầy)