Phận cù cong
Niềm riêng gởi áng mây hồng
Trông theo ngàn dặm- hỏi lòng người dưng?
Chữ yêu, ai viết nửa chừng?
Vui cuối tuần
đỏ hừng má em
Có chồng! em chẳng dám thêm!…
Bốn ông, chết bốn – cảnh đêm cô phòng
Thôi đành ôm phận cù cong
Ngày sau nhặt lá tích công tặng chùa
Categories: Thơ điên, Thơ đời, Thơ tình, Thơ vui, Thơ xuân
No Comments »
« Cánh hoa đơn | Home | Mạch thơ tình »