Em và màu tím
Thân Tặng Thi Sĩ MCs
Đã mấy mùa trăng một nỗi buồn
Mắt sầu xao xuyến bóng chim xa
Ai đem tơ phủ cành hoa tím?
Rụng xuống tim em chút đợi chờ
Đêm nay, xin ngủ bờ môi anh!
Trở giấc miên man tiếng gió lùa
Thiên đường tình ái bay lơ lửng
Mấy dặm buồn riêng lạc mất rồi
Vặn mình hoa tím chiều hoang vắng
Khép bóng hoàng hôn nhớ tiếng cười
Anh lót trang thơ ru tím ngủ
Nửa hồn mê muội nhớ thương ai…
Một mai em chết đau phận tím
Hóa bụi trong anh lấp hố tình
Huyệt mộ hương thầm xin khép chặt
Dành người trong mộng chỉ riêng em.
GỞI NGƯỜI “MỘNG TÍM”
Tặng LHT
*********
Màu của…”tím” là màu tình em đó
Khiến lòng anh năm tháng tím theo em.
Lây “mộng tím” bao giờ anh đâu biết?
Giờ biết rồi lại nhiễm bệnh… đau tim!
Ồ. Có phải tình yêu màu lá chết
Nếu cô đơn, thương nhớ trĩu cành si?
Hoàng hạc bay phiêu du chiều cánh mỏi
Trăng nghiêng trời từng bước lạc ta đi.
Màu của tím là màu thơ em đó.
Anh đọc hoài lây tím cả thơ anh!
Mùa thu vàng nay màu thu tím rịm
Mộng tình nhân xô giấc ngủ lênh đênh.
Màu của tím là màu sim đồi quạnh.
Trái cấm nào chín rụng vỡ ước mơ.
Em tím quá khiến hồn anh nức nở
Môi mùa đông lạnh cóng biết đâu chờ?!
Thôi đi em. Đừng gieo chi mộng tím
Tím đời anh rồi có được gì đâu?
Đau đớn lắm khi tình lang thang lỡ
Vòng tay ôm “mộng tím” mỗi đêm sầu!
MAI CHIÊU SƯƠNG
6/ 2012
Categories: Thơ đời, Thơ tình
No Comments »
« Ta phụ người | Home | Nợ người trong tranh »