Archive for Tháng Sáu, 2012

Hương cỏ về đêm

Thứ Ba, Tháng Sáu 26th, 2012

Em đã thấy! Bóng tình nhân nơi cuối trời
bão tố vô tình phủ xuống vai anh tôi
“là vì Sao Hôm”, em không làm anh ấm lại
nước mắt tù đày nghiêng chảy phía không em

con đường nào mai sau ?…
Con đường nào để lại?…
Con đường nào cho anh ?….
Con đường nào cho em?….

Cuối xuống thật gần nghe quặn trái tim nhỏ
tròn nụ hôn thầm gởi gió mùa bay bay
líu ríu quanh tai, “yêu em nàng hoa cỏ”
một đời đam mê “anh thang” lang dưới sương tình”

Ôi tật nguyền! Em yêu anh… Quên số kiếp

Vứt cuộc đời như một mảnh trăng  hiền trôi

cuối chân mây đỉnh phù vân luôn dày trắng

đâu là bến bờ “thuyền” chiều nay vực đơn côi.

Cõi riêng mình

Thứ Ba, Tháng Sáu 26th, 2012


Ngoài kia cánh én bay về đâu?

Trọn buổi sầu rơi núi bạc đầu

Mây ngủ lưng trời – chiều chín vội…

Tình em góa mộng chờ trăng sao

Lời ru tha thiết vỡ trên môi

Giọt đắng vị thương rụng xuống trần

Chầm chậm tan sâu hòa cát bụi

“Hình hài ôm ấp” mờ xa xôi

Xin! Nhót một người tận dĩ vãng

Mặt trời đi mãi với cô đơn

Ngàn năm xây bóng, cười nhân thế

Tóc nguyệt đêm nay “trắng” giận hờn

Còn bao lần gối, bờ hư ảo?…

Róc rách âm vang tiếng tự tình

Mùa thu chôn lá  thành nỗi nhớ

Êm đềm say với cõi riêng ta.

Rùa tìm người học làm thơ

Chủ Nhật, Tháng Sáu 24th, 2012

Bớ bớ! anh mình chớ chịu thua !

Vạn năm trăng tỏ trước sân chùa

Mần tăng đứng ngáp sen rơi giếng

Năm tháng nở “rùa” Cán Bộ mua

Chập chập, rùa cười mép cứng đơ

Ba ba- mẹ mẹ, ghép- I – tờ

Ngoằn ngoèo giấy bút –  thằng con nhỏ

ỉ chả! ba mình giỏi áng thơ

Xấu mặt, buồn lòng, rùa rút cổ

Đêm rằm tháng bảy bỏ đi tu

Lạy trời tặng bố thêm con mắt

Đón gió, xem mây, chớ có mù!

Nghe đồn Quảng Ngãi có thi nhân

“Cởi áo lam ông” tìm đến gần

Lúa giống ai gieo ruộng nước bạc?…

Rùa cười… rơi lệ… rụi luôn chân.

Tân cách thơ

Chủ Nhật, Tháng Sáu 24th, 2012

Ha ha!!!

Thằng mù cõng “điếc” lội qua sông

Điếc hỏi mù rằng, có thấy không?…

Bên ấy chợ thơ treo đấu giá

Tân thời, tân cách, chữ như “còng”con

Hi hi!!!

Thằng mù bão “điếc” học làm thơ

Hai bốn chữ ta ghép phát khờ

Tách bố- nó- ra như giẻ rách

Mây trôi nước đỗ cũng thành thơ

Hê hê!!!

Đường luật  thời nay người chán đọc

Không bằng- không trắc, cứ phang ngang

Con “xù” cũng biết  làm thơ đấy!

Tân cách   A- dua- bán đại tràng

Ho ho!!!

Ngày mai! Tao gặp thằng in báo

Phát họa dăm bài đánh tiếng thơm

Tên tuổi “mày tao” bay phất phới

Thơ hay “tân cách” thơ cu bờm.


Ánh hạ

Thứ Bảy, Tháng Sáu 23rd, 2012

Thân tặng VMThảo

Ta nhìn nhau qua ngưỡng cửa lình hồn

Tự hỏi lòng có thấy tình nôn nao

Hoa cứ thẹn nghiêng mình bên nắng mới

Gió chưa về ru ngọt khúc dân ca

Người xa hỡi! Xin cuộc đời chậm lại!…

Tan vào nhau rẹo mật ướp vành môi

Má xuân em  say hồng đêm nguyệt tận

Trời tương lai đưa lối áng mây tình

Chiều thứ bảy nghe mùa còn xa lắm

Hạ chúng mình, đong đầy cánh  “phượng bay”

Em mơ màng khắc tên anh trên đá

Bàn tay xưa khô héo hứng mặt trời

Dĩ vãng trôi mang theo điều mộng mị

Lời ru buồn em vẫn hát say mê

Tình bây giờ! “Đợi màu hoa phượng thắm”

Hồn đơm hương gọi “ve” sớm quay về.

vầngTrăng đơn

Thứ Năm, Tháng Sáu 21st, 2012

Trong tim anh một phần thịt đã chết

Vết thẹo tình ai đó cắn từ lâu

Em chạm nhẹ anh tuôn dòng nước mắt

Buốt lòng em úp mặt giấc đơm sầu

Tình đánh mất anh giận đời cáo xé

Mượn bóng  xa đổi lấy một hình hài

Đêm trăng trở em thầm thì khe khẽ

Có bao giờ anh thật sự yêu em?…

Ngàn vì sao lấp lánh ánh xuyên rèm

Qua song cửa nỗi buồn cao vời vợi

Linh hồn anh, một đời không chạm tới

Mây đông tràn đưa nhẹ bóng trăng đơn.

Phận Tằm

Thứ Tư, Tháng Sáu 20th, 2012

Màu thu còn nhạt sắc trời

Rừng xưa thả bước, lá rơi một vài

Dấu tình ủ dưới bóng cây

Khép mi thầm tưởng ai ngày yêu nhau

Chạm vào nhánh, lá xôn xao

Đất nghe tiếng thở – mây cao thoáng sầu

Rơi chiều vài giọt mưa ngâu

Đọng trên má nguyệt loan màu phấn em

Cong bờ mộng, giấu vào đêm

Ngoài kia thu chín bên thềm bóng rơi

Cũng hồn trăng đỉnh chơi vơi

Cũng tình đơn gối, trãi phơi phận tằm.

Say cô đơn

Thứ Ba, Tháng Sáu 19th, 2012

Ai chẳng muồn hứng hương thơm gió mát?

Ai chẳng mê bởi khúc nhạc ru tình?

Nhưng chỉ sợ thời gian vùi lấp cả

Bao mặt người quen thuộc bỏ ta đi…

Đêm chưa qua! Mà trời xa vội sáng!…

Hạt sương khuya đang vỡ tuổi phận mình

Đời ta đó! cũng tựa làn sương mới…

Đọng một lần và hóa bụi ngày mai.

Trái tim tàn run sợ nhớ thương” ai”…

Nên thôi đành không yêu và không mộng

Hương nào bay xin đừng lùa ngỏ trống!

Để một người say mãi với cô đơn.

Đợi cành san hô

Thứ Hai, Tháng Sáu 18th, 2012

Thân tặng người Q N

Anh là biển, muôn đời làm sóng vỗ

Ngẩn ngơ chiều, em lội bãi hoang ca

Ào ạt bờ, lặng lẽ về khơi xa…

Ôi! con sóng bạc đầu trong nỗi nhớ

Em yêu anh! một đời bờ rạn vỡ

Bám thời gian thân cát cũng hao gày

Tình chúng mình như vệt nắng hong mây

Ôm trong gió – gió không hình, không sắc

Tan vào nhau, hai linh hồn vướng bận

ấp mộng đời chia sẻ những thương đau

Biển và bờ chưa khoảnh khắc rời nhau

Dù muôn kiếp chẳng thể hòa xác thịt

“Mùa san hô” năm nay còn rất ít!

Anh nhớ tìm một nhánh tặng bờ em.

Hãy về bên em

Thứ Hai, Tháng Sáu 18th, 2012

Thân tặng MCs

Vẫn biết anh buồn! Em phải làm sao?

Đổi gió, thay trăng để người bớt sầu

Nhìn thấy anh buồn! Em cũng buồn lay…

Giọt đắng trên môi loan đọng khóe hồn

Đêm nay ngoài kia bão tố dội về

Trông trời xa nhớ người lòng tái tê

Đôi chân run tìm vách đời tựa nhẹ

Âm thanh mưa rót mãi réo gọi tình

Có lẽ là! Anh chẳng bao giờ tỉnh?…

“hồ tương tư sâu thẳm nhấn chìm mình”

Một đóa quỳnh lặng thầm bên trống vắng

Tỏa hương chiều bay theo gió tìm ai

Cái bóng ấy!… Cái… Hư không bất tận!…

Đốt tim em bốc khói tận mây ngàn

Đừng đi nữa, hãy về bên em nhé!

Cỏ thiên đàng ta nhặt, ủ cho nhau.

Bên thuyền Đoạn Trường

Thứ Bảy, Tháng Sáu 16th, 2012

Thân tặng Đoạn Trường Hoàng Trúc – 2011

Ai đem trăng thả trên dòng?

Cho người bủa lưới mắc vòng ái ân

Đưa tay khẻ chạm một lần

Giận đời, bóng vỡ mảnh gần, mảnh xa

Canh khuya sương rụng la đà

Giọt dài, giọt ngắn- lệ ta,lệ chàng

Thương ai, đánh mất mộng vàng!

Thương mình, đứng ngã ba đàng ngẩn ngơ.

Người ơi! em vẫn đợi chờ

Dẩu cho hóa đá bên bờ sông tương…

Thuyền anh khắc chữ “Đoạn Trường”

Dòng em theo mãi, sóng nương bạc đầu.

Mạch thơ tình

Thứ Bảy, Tháng Sáu 16th, 2012

I love you

Mười ngón tay thon nợ cuộc đời

Từng đường vân gợn tựa mưa rơi

ửng hồng, loan trắng, reo dòng máu

Lúc ấm, khi đau, lúc rã rời…

Yêu “ẩn” trong tim một bóng hình

Phơi sương, hứng nguyệt, đời lung linh

Lời thương vuông đắp thơ theo nẻo

Nối mạch tìm nhau kết nụ tình

Ta “ẩn” vào nhau hai mảnh hồn!

Soi gương tô điểm, đậm làn son

Đêm qua như có người hôn nhẹ?…

Nửa cánh môi em đợi mỏi mòn.

Chỉ có thời gian và nỗi nhớ

Phiên tòa nhân chứng giải tình yêu

Bên em dịu ngọt, anh thầm lặng

Xin đợi chờ nhau mỗi cánh chiều.

Phận cù cong

Thứ Bảy, Tháng Sáu 16th, 2012

Niềm riêng gởi áng mây hồng

Trông  theo ngàn dặm- hỏi lòng người dưng?

Chữ yêu, ai viết nửa chừng?

Chữ tình, ai gởi?

Vui cuối tuần

đỏ hừng má em

Có chồng! em chẳng dám thêm!…

Bốn ông, chết bốn – cảnh đêm cô phòng

Thôi đành ôm phận cù cong

Ngày sau nhặt lá tích công tặng chùa

Cánh hoa đơn

Thứ Sáu, Tháng Sáu 15th, 2012

Kìa anh đến! trong hoang vu bất chợt

Quấn lấy em rên rỉ trút hương tình

Môi hứng nguyệt thổi hồng đôi thiên nhũ

Cánh tay hùng góa mộng đợ hồn say

Xin uống cạn hồ mê ly em nhé!

Dẫu một mai có thành gã tật nguyền

Cong khúc thịt, méo tròn lê trên phố

Mặc người đời – anh đã của riêng em!

“Cười” con mộng muôn năm không là thật!…

Như khói nhang bay bổng  khó tụ hình

Nghiêng ánh trăng rót cạn bầu hợp cẩn

Nắng mai buồn tìm đậu cánh hoa đơn.


Đời vẫn đẹp

Thứ Sáu, Tháng Sáu 15th, 2012

Đời vẫn đẹp! em thấy mình đã có!

Nắng tình yêu ấm áp đậu đầu cành

Nhẹ nhàng lắm, bóng len vào hơi thở

Từng mạch đời hâm nóng máu thi nhân

Lời ngốc nghếch nhả hương thầm trên gối

Bờ mộng mơ nô lệ gót linh hồn

Dòng cách cảm chảy ngan qua đồi quạnh

Nụ hoa tình nở rộ dưới mưa bay

Người của em! một vệ sĩ tương lai…

Trong đôi mắt chứa muôn vàn đóm lửa

Ngã vai anh nghe rộng bờ nương tựa

Dẫu cuộc đời rỗng tuếch chả vàng son

Chiếc xe đạp cũ mềm, cái thúng con

Hột vịt lộn đây! anh rao – em bán!…

Ngày nào ế, chia nhau ăn ráng…

Nước lã chung bồn uống cạn lại làm thơ.

Tuổi nguyệt

Thứ Tư, Tháng Sáu 13th, 2012

Lê Hoàng Lân – Jusmita Lê

Tranh họa Jusmita le

Vườn trăng năm ấy! tuổi mười lăm

Mẹ khoác xiêm y rực sắc tằm

Bám nẻo mây xanh về lối gió

Nắng mưa trở dạ buồn xa xăm

Vườn trăng năm ấy! ánh không tươi

Lệ nhỏ đêm khuya nhớ bóng người

Bờ giậu ngăn đôi tình thấp thoáng

Hương thầm trên gối tuổi hai mươi

Ai đi! ta nhớ! chiều thay tím…

Em đợi anh về rêu tháng ngày

Tóc nguyệt dưới sương tròn ngũ thập

Đêm nay xuân đón “cùng” cành mai.

Quán trọ linh hồn

Thứ Tư, Tháng Sáu 13th, 2012

Tranh họa Jusmita le

Nghiêng bờ vai, tai nghe đời mộng mị

Gọi gió về, buông nhẹ tóc em bay

Thương tuổi sương mai, thương cành hoa dại

Quán trọ linh hồn, anh có ghé thăm em?

Chiều hạ vàng, con bướm đậu bên thềm

Động cây cỏ, xao lòng người ngồi ngắm

Hương nào bay, có tìm về ngỏ thẳm?…

Khóe mắt buồn, khép nhẹ giấu niềm đau

Dòng người đi qua xào xạc gục chào!…

Cài trên áo, mây xanh và nắng ấm

Tầng trăng sao xô nhau về tấp nập

Bóng một người ẩn hiện suốt trăm năm.


Con là tất cả

Thứ Hai, Tháng Sáu 11th, 2012

david Le Burgess



Con trai mẹ! đôi mắt tròn ngơ ngác

Khập khiễng vào đời ấm áp lời ru

Vài nét chữ mở đầu trang giấy trắng

A B C lên xuống kéo ngoằn ngoèo

Con trai mẹ! trắng trong hương tinh khiết

Nở nụ cười, tiếng khóc đến thanh tao

Từng ngày qua như có phép nhuộm màu

Ôm con yêu! mẹ thấy đời vui nhộn…

Xòa bàn tay bé xíu năm ngón thon

Nâng miếng bánh xinh xinh, con mời mẹ!

Chúc sinh nhật, mẹ vui lên mẹ nhé!

Như con chim khe khẽ rót tiếng ca

Hôn trán con trời đất trở mặn mà

Tình mẫu tử thiêng liêng hơn tất cả

Mẹ xin nằm trên chông gai sỏi đá

Lót con đường êm ả đợ chân con.

Bóng về

Thứ Hai, Tháng Sáu 11th, 2012

Vá mảnh trời chung đậy nỗi buồn

Lạc dài cơn mộng người xưa đâu?

Nghe hồn lá gọi, trong đêm vắng!

Tiếng vỡ vàng rơi lội gió sầu

Lang thang trăng tựa bên triền núi

Phản phất bóng về nép bến sau

Một khoảng mênh mông ngàn cách trở

Thuyền ai lơ lửng đợi xuân trào?…

Tiễn bạn lần cuối

Thứ Bảy, Tháng Sáu 9th, 2012

dòng nham thạch dưới đỉnh núi lửa lại NHật Bản

Vỡ hạt mưa chiều trên má tôi

Tuổi hồng lặng lẽ bỏ xa rồi

Dày mo lớp phấn như tuồng trổi

Qua tấm kính thường chẳng thấy ta

Đá mòn bên nước,người dần cũ

Khói biết, mây xanh trẻ tháng ngày

Tạo hóa vô biên, con được hỏi?

Từ đâu, vạn vật có hôm nay?

Tan hợp, gieo đời như nước vỡ

Khó lòng hốt lại giọt mưa rơi

Con đường hư ảo ta đưa bạn

Đốt nén hương thơm nhớ trọn đời

Một ngày nào đó trong hố bụi!

Chẳng biết cây xanh?… có bọn mình!…

Bạn sẽ là cành, tôi chiếc lá!

Dìu nhau mưa nắng buổi hồi sinh.

Tranh môi trường

Thứ Bảy, Tháng Sáu 9th, 2012



Về lại Honolulu

Trời hôm nay mây nhiều thưa vệt nắng

Lá thu vàng se lạnh lất phất bay

Bình yên quá! mà sao buồn vời vợi?…

Ngày tháng xưa dính chặt dưới gót giày

Đời cứ ngỡ vinh quang là tất cả

Đỉnh kiêu sa vạn vật trở vô tình

Đường vạn lý lạnh lùng màu máu chết

Xé linh hồn cắn rứt dành mưu toan

Con người đấy! bu ngoài vòng nham thạch

Say sưa màn hài kịch đấng hư vô…

Ai tạo ra trăm ngàn mầm mống ác?

Xã hội cười!… khen để bọn con đồ…

Ta mặc kệ đám ruồi đen nhảy múa!

Rác hôm qua cứ để chúng say mùi

Trùng hóa bướm vòng luân hồi sinh tử

Ngửa măt cười .… mây gió đổi thay mau.

Vô tận

Thứ Năm, Tháng Sáu 7th, 2012

Xô nhau sóng tự bạc đầu

Nào ai biết sóng có đau phận mình?

Chiều ngồi trên bãi u minh

Lắng nghe hồn cát xập xình vô ra

Ngày nào tình đến bên ta

Tựa như bờ cát trượt ra đổ vào

Nắng tàn anh nấp rặng lau

Trăng lên em đợi bên cầu nhân duyên

Mù sương xuống khách nhầm thuyền

Cánh bèo buổi nọ dạt miền tuyết pha.

Trên Cành chiêm bao

Thứ Năm, Tháng Sáu 7th, 2012

Rủ nhau uống cạn trăng tàn

Trăm năm nhốt nguyệt thế gian đợi chờ

Nẻo mây em gởi nắng hờ

Lời thương em giấu đôi bờ má anh

Đêm nay gối giấc mộng lành

Nghe môi ai chạm trên cành chiêm bao

Gió đông lay động hồn cau

Giật mình, “tình cũ” đã bao lâu rồi?…

Lục tìm ký ức xa xôi

Còn trong hư ảo trắng đồi tương tri

Dấn thân bỏ rặng xuân thì

Luống mi ướt lệ người đi quên về.

Nấm mộ không hồn

Thứ Tư, Tháng Sáu 6th, 2012

Anh đã vì ai?… chẳng phải em!…

Trăng chia lối mộng trắng hương đời

Rừng xưa in dấu tình cô lữ

Mưa rót, thu về vạn lá rơi

Anh đã vì ai?… chẳng phải em!…

Bóng chiều vỡ vụn cuối chân trời

Nhân tình vỗ cánh cười ong bướm

Cởi bỏ tơ duyên chốc lạnh lùng

Trông áng mây buồn trôi lãng đãng

Một ngày vét cạn nỗi niềm riêng

Chôn sâu hầm mộ yêu và hận

Bia khắc  tên anh kẻ bạc tình

Sẽ chẳng bao giờ thu trở lại!

Như màu vàng lá của đôi ta

Và mùa nắng rụng nồng thương nhớ

Lặng lẽ về đâu, “tuổi” đợi chờ?…

Nợ người trong tranh

Thứ Hai, Tháng Sáu 4th, 2012

Nương bên đời, em gởi tiếng yêu anh!

Gió trăng qua cũng bỏ lỡ mộng lành

Trọn kiếp này ta nợ người trong tranh

Đem say mê chôn vùi miền hư ảo

Mưa nào rơi, xoáy mòn dần nếp áo?

Nắng nào buồn, mang dĩ vãng rời xa?

Thời gian giật mình  bỏ lại riêng ta

Trên đôi vai thon đợ bờ tóc rối

Ba bốn mươi xuân ngậm ngùi nở vội

Níu áng mây chiều chở hộ ước mơ

Một ngày không anh, một đời trăn trở

Điệu nhớ  em hò!…  chìm mãi cung thơ.

Em và màu tím

Chủ Nhật, Tháng Sáu 3rd, 2012

Thân Tặng Thi Sĩ MCs

Đã mấy mùa trăng một nỗi buồn

Mắt sầu xao xuyến bóng chim xa

Ai đem tơ phủ cành hoa tím?

Rụng xuống  tim em chút đợi chờ

Đêm nay, xin ngủ bờ môi anh!

Trở giấc miên man tiếng gió lùa

Thiên đường tình ái bay lơ lửng

Mấy dặm buồn riêng lạc mất rồi

Vặn mình hoa tím chiều hoang vắng

Khép bóng hoàng hôn nhớ tiếng cười

Anh lót trang thơ ru tím ngủ

Nửa hồn mê muội nhớ thương ai…

Một mai em chết đau phận tím

Hóa bụi trong anh lấp hố tình

Huyệt mộ hương thầm xin khép chặt

Dành người trong mộng chỉ riêng em.

GỞI NGƯỜI “MỘNG TÍM”
Tặng LHT
*********
Màu của…”tím” là màu tình em đó
Khiến lòng anh năm tháng tím theo em.
Lây “mộng tím” bao giờ anh đâu biết?
Giờ biết rồi lại nhiễm bệnh… đau tim!

Ồ. Có phải tình yêu màu lá chết
Nếu cô đơn, thương nhớ trĩu cành si?
Hoàng hạc bay phiêu du chiều cánh mỏi
Trăng nghiêng trời từng bước lạc ta đi.

Màu của tím là màu thơ em đó.
Anh đọc hoài lây tím cả thơ anh!
Mùa thu vàng nay màu thu tím rịm
Mộng tình nhân xô giấc ngủ lênh đênh.

Màu của tím là màu sim đồi quạnh.
Trái cấm nào chín rụng vỡ ước mơ.
Em tím quá khiến hồn anh nức nở
Môi mùa đông lạnh cóng biết đâu chờ?!

Thôi đi em. Đừng gieo chi mộng tím
Tím đời anh rồi có được gì đâu?
Đau đớn lắm khi tình lang thang lỡ
Vòng tay ôm “mộng tím” mỗi đêm sầu!
MAI CHIÊU SƯƠNG
6/ 2012

Ta phụ người

Thứ Bảy, Tháng Sáu 2nd, 2012

Chắc đêm nay, anh sẽ thấy buồn nhiều?…

Tận trời xa trăng khuyết dấu vạn điều

Em phụ tình để người vui ngày mới

Em phụ mình- dòng nước mắt trong veo

Mưa nào rơi?

tí tách gõ thành lời

Nét bút nghiêng, thô sơ mà diệu vợi

Rời em đi!…

đừng bao giờ ngoãnh lại!

Ý thơ nồng ôm chặt mối suy tư

Em phụ anh!

xin đừng có giận hờn….

Với ngàn sau hình bóng cũ chập chờn

Và môi em đọng trên vùng trán cháy

Lữ khách ngồi đâu đó bóng liêu xiêu.

Xuân thủy chung

Thứ Sáu, Tháng Sáu 1st, 2012

Kéo giọt mưa về dỗ giấc anh

Trăng đêm tròn bóng mộng không thành

Mây mù xa tít, trời thay sắc

Bỏ lỡ tình em ngọn gió hoành

Một mãi chung tình vẫn cái xuân

Mười hai tháng đủ dáng mai cười

Ngàn năm vẫn thế dù không hẹn

Tinh khiết thanh tao giữa biển người

Mong ngày nào đó, xin tìm thấy!

Chủng thủy hồn mai ngỏ ý mời

Thánh thiện uyên ương lời nhất nhật

Lòng này nguyện trãi, đời rong chơi.