Dẫn lối ta về
Cất lên tiếng khóc, xin chọn một hình hài!
Nằm trên tay mẹ, thả giấc ngủ say
Từng mùa thu đi… Rớt dài tuổi mộng
Chuyện ngày hôm qua dẫn lối ta về
Cơn mưa tạnh, xa khoảng trời nuối tiếc
Hạt nắng nào, đang rụng xuống bờ vai?
Cho hỏi thầm, chứ hạt nắng của ai?
Trên bãi chiều, nghe lạ từng hơi ấm…
Dĩ vãng lặng câm, cỏ cây nhìn say đắm
Hồn năm xưa ngơ ngác, đứng gục đầu
Tóc trắng bay, gọi làng gió xôn xao
Vọng chút hương xưa, đùa lay ngọn cỏ
Tình yêu trong em… Một thời đã có…
Mênh mông mây ngàn cất dấu dây tơ…
Nguyệt tận nơi đâu?… Xa bến, xa bờ…
vạt nắng bây giờ, chẳng tìm tôi làm bóng.
Categories: Chưa được phân loại
2 Comments »
« Tình Yêu Người Du Mục | Home | Tình Cô Láng Giềng »
Tháng Năm 14th, 2012 at 8:00 Chiều
Có lẽ MCS giờ cũng muốn…tuyệt tình cốc rồi.
Đôi khi thấy trang nhà HT quá…bình yên, thanh thản
mà…thèm.
HT thử vào nầy nhé: http://huyenmaihuyen.blogspot.com.
Mình sẽ chuyển của mình về cái “chùa thơ” nầy ẩn dật đấy.
Tháng Năm 14th, 2012 at 9:56 Chiều
Xin một góc có mây cùng có gió!…
hồn tung bay, ta cỡi cảnh tiên rồng
nhân thế đó! bốn bề trông đảo lộn!….
đời rối tung trăm lối bận mưu sinh.
người đi kia! dáng vóc chẳng nên hình
câu nói nhão bởi đồng tiền đè bẹp
đã từ lâu, ta ẩn mình xó bếp!
gọt câu thơ xào nấu, thấy bình yên
ngày đi qua lòng quên những ưu phiền
hoa tìm nở hương tràn bên cửa sổ
tâm từ xưa cột chung miền thức ngộ
mong ngàn thu dệt giấc chẳng giật mình
chiều đi tìm nhặt vỏ ốc xinh xinh
đêm lại hát những câu hò dí dõm
thích ra đồng , thích xem đèn đom đóm
thích một mình cười hoa lá cỏ cây.